Ba người trầm mặc rất lâu trong văn phòng tổng giám đốc.
Tổng giám đốc lau mồ hôi, lén nhìn qua giám đốc kinh doanh thấy ông ta cũng đàm đìa mồ hôi. Hai người nhìn nhau cười khổ.
Một vấn đề người mẫu nho nhỏ lại bị người của tổng phái xuống làm rối lên, chuyện thành ra phức tạp.
Không biết tên trợ lý này uống nhầm thuốc gì mà lại tự đi chụp . Hay là đầu hắn bị cửa phòng chủ tịch kẹp phải?
"Trợ lý Diệp... Là thế này, chúng ta chọn người mẫu nam đóng , cái đó... có quá trình tuyển chọn rất nghiêm ngặt. Anh..."
Diệp Hoan mất hứng:
"Tôi không đủ tư cách à? Tôi xấu quá hay dáng người không đạt hử?"
"Anh hơi gầy một tí..." Tổng giám đốc giải thích một cách yếu ớt.
"Gầy chút thì làm sao? Gầy mới dẻo dai, xài mới bền! Các ông tìm người mẫu nữ đều là người gầy thì sao người mẫu nam không gầy được? Muốn béo sao không tìm con lợn cho nó mặc đồ lót mà chụp ?" Diệp Hoan nói với vẻ rất ngang ngược.
Tổng giám đốc lau mồ hôi cười bồi, nếu đổi là người khác thì lão đã sớm đạp bay rồi, tiếc rằng kẻ trước mắt này chính là trợ lý bên cạnh Liễu tổng, quan dù không lớn nhưng vị trí cũng rất quan trọng.
Bát cơm của tổng giám đốc và giám đốc kinh doanh phải nhìn sắc mặt của Liễu Mi, nếu đắc tội Diệp Hoan, vị trợ lý này bình thường không có việc gì làm nói xấu bọn họ với Liễu tổng vài câu...
Thà trêu quân tử chứ đừng chọc tiểu nhân, mà vị Trợ lý Diệp này theo tướng mạo mà xét thì tuyệt đối là tiểu nhân điển hình.
"Trợ lý Diệp, nếu như anh nhất định muốn đóng này cũng không sao, chúng ta trước hết hãy ký một hợp đồng về thù lao, quyền sử dụng hình ảnh vân vân..." Tổng giám đốc quyết định thỏa hiệp.
Diệp Hoan vung tay, nói một cách phóng khoáng:
"Không cần ký hợp đồng, chụp xong là tôi đi luôn, ảnh chụp ra các ông muốn làm thế nào thì làm..."
...
Advertisement
Tổng giám đốc đã muốn khóc rồi.
"Nhớ rõ đây, tùy các ông thích ra sao, tôi cũng sẽ hoàn toàn phối hợp, mấu chốt là chụp xong phải trả tiền ngay tại chỗ luôn, chỉ cần tiền mặt, không nhận chi phiếu!"
Tổng giám đốc chán nản thở dài đáp ứng.
Người tổng công ty phái tới chính là khâm sai mà, hắn nói cái gì thì chính là thế chứ sao.
Tầng hai công ty thời trang được bố trí thành nơi triển lãm và phòng chụp ảnh chuyên nghiệp, hai người than thở dẫn Diệp Hoan lên phòng chụp ảnh ở lầu hai, giới thiệu hắn với người mẫu nữ đại diện và nhiếp ảnh gia nổi tiếng trong nước.
Ba người mẫu nữ rất đẹp, hơn nữa vóc dáng rất cao ráo, có lẽ tầm 1m78, đứng cùng Diệp Hoan không chênh lệch nhiều, dáng người cũng cực kỳ lả lướt đều đặn, sinh ra đã có vốn liếng làm người mẫu rồi.
Ba cô gái không ngờ người cộng tác do công ty thời trang mời tới là người đàn ông thoạt nhìn gầy tòng teo này thì không khỏi rất kinh ngạc, nhưng các nàng đều từng trải, chỉ cần bên thuê không ý kiến gì thì dĩ nhiên các nàng cũng không phản đối.
Vì thế ba cô gái bèn lễ phép gật đầu mỉm cưới với Diệp Hoan, Diệp Hoan cũng khẽ cười chào các nàng.
Advertisement
Nếu là bình thường, với tính tình của Diệp Hoan, thế nào cũng phải xông lên cầm tay làm quen, thân mật với các nàng, nếu mà may không khéo còn có thể câu được em người mẫu, tình một đêm tình nhiều đêm đại loại thế.
Tiếc là giờ Diệp Hoan gánh nặng như núi, thực sự không tâm tình cua gái.
Nhiếp ảnh gia thoáng kinh ngạc đánh giá Diệp Hoan vài lần, sau đó kéo tổng giám đốc sang khẽ hỏi:
"Ông chắc chắn anh ta đến để chụp chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!