Chương 16: Cỏ rác và tiên nữ

Cao ốc trụ sở chính công ty Hồng Hổ, phòng Đổng Sự Trưởng.

Bàn làm việc được điêu khắc trạm trổ tinh xảo, lại phết lớp sơn màu đỏ cao cấp. Trên tấm thảm lông dài màu xanh, một con mãnh hổ màu đỏ được in ở giữa. Không khí trang trọng có phần như bức tử người khác. Khiến người ta có sức ép như bị núi Thái Sơn đè.

Những người bước vào đây đều cảm thấy khó thở.

Liễu Mi ngồi đằng sau chiếc bàn làm việc. Một đôi mắt phượng nhắm khe khẽ, lâu lâu lại nhìn vào ti vi tinh thể lỏng ở phòng nghỉ của phòng làm việc. Cuối cùng hướng ánh mắt nhìn về những tay thuộc hạ đang cung kính đứng ở trước mặt nàng.

Văn phòng này vốn dĩ thuộc về cha nàng, Liễu Tứ Hải. Sau này Liễu Tứ Hải tuổi đã cao, bắt đầu về hưu. Liễu Gia chỉ có mình nàng và người anh trai. Gia tộc đổi mới thay cũ, đương nhiên không tránh khỏi sự tranh giành quyền lực.

Cho đến khi Liễu Tứ Hải dẹp yên thị phi, chính tay giao quyền điều hành công ty Hồng Hổ cho người con gái mà ông luôn tự hào. Cuộc tranh giành quyền lực mới dần dần được dẹp bỏ, mới được thái bình như thế.

Bây giờ Liễu Mi đang ngồi trên chiếc ghế rộng tượng trưng cho người cầm quyền Hồng Hổ. Khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp và tuổi tác không tương xứng với quyền uy và sự thành thục của nàng.

Hai mươi tuổi đã điều hành một công ty lớn Hồng Hổ. Hai chân đi trên hai con đường chính và tà. Giữa mạng lưới được tạo thành bởi quyền lực và thế lực và những quan hệ phức tạp, Liễu mi rong chơi ở trong đó. Mọi việc đều thuận lợi. Lúc cần phải nặng tay, thủ đoạn của nàng còn cay độc hơn phụ thân nàng.

Lúc cần xoa dịu lòng người, nàng không tiếc tiền tài, rút lui còn nhanh hơn ai khác.

Bất luận là chính hay tà, đối thủ của nàng đều nói là không được coi thường cô gái nhỏ bé này. Bởi vì người phụ nữ này tuy nhỏ tuổi nhưng có phản ứng nhạy bén như con báo. Có tính cách xảo trá tàn nhẫn như beo sói. Còn có tim gan tàn ác như rắn độc.

Một người phụ nữ hai mươi tuổi.

Nếu như nhờ vào sự chống lưng của cha mà ngồi vào vị trí cao như thế. Vị trí này tất nhiên không thể nào ngồi lâu được. Sự thật là, từ khi Liễu Tứ Hải đưa con gái lên vị trí cao nhất. Căn bản là không ngó ngàng gì đến việc của Hồng Hổ bang nữa.

Liễu Mi không những ngồi trên ghế này lâu vậy, mà còn khiến cho việc kinh doanh của Hồng Hổ bang ngày càng đi lên. Nếu như người không có bản lĩnh gì cả liệu có làm được như vậy không?

Trong văn phòng, một người trung niên có vẻ như là giám đốc đang nhỏ nhẹ hồi báo công việc với Liễu Mi. Hắn chính là người phụ trách tất cả những công việc kinh doanh chân chính của Hồng Hổ bang.

Liễu Mi sau khi tiếp quản Hồng Hổ bang đã tiến hành cải cách công ty. Nàng dẹp bỏ thời kì chính tà bất phân, không khí u ám bao trùm công ty của Liễu Tứ Hải. Sau đó phân biệt rõ ràng hai chữ chính và tà, hai loại kinh doanh tách ra mà làm, tuyệt đối tránh giao vào nhau.

Nhưng vẫn không thể nào xóa bỏ hết toàn bộ sự kinh doanh đen tối trước đây, Liễu Mi chỉ có thể cố gắng tách chúng ra.

Như vậy tương lai cho dù bên chính phủ không thuận đi nữa, Hồng Hổ ít nhất vẫn còn vài phần nguyên khí.

"Đại tiểu thư! chính phủ tháng trước đem đất thổ cư phía tây Ninh Hải ra đấu giá. Chúng ta đã đưa đơn đấu giá đến chính phủ. Căn cứ vào suy đoán của những người thẩm định giá cả ở công ty của chúng ta, giá mà chúng ta báo ra xác suất trúng thầu khá lớn, vượt qua 50%..."

Liễu Mi gật gật đầu, nói:

"Miếng đất thổ cư này chúng ta không phải mua để bán lại. Cho nên cũng không dự tính thu lợi gì trên mảnh đất này. Trúng thầu là chuyện nằm trong dự đoán. Căn cứ vào sự phát triển của chính phủ vào năm sau, thì trong tương lai khu phía tây ngoại ô Ninh Hải sẽ là trọng điểm kinh tế.

Chúng ta sẽ xây một khách sạn năm sao trên mảnh đất này, hấp dẫn đầu tư và du khách. Chúng ta đi con đường phía trên cao. Chẳng những có thể kiếm thêm nhiều lợi ích, cũng để lại cho chính phủ ở tây ngoai ô một dấu hiệu kiến trúc, gián tiếp ủng hộ sự thu hút đầu tư của chính phủ.

Tin rằng thị trưởng Từ sẽ không phản đối. Qua hai ngày ta mời thị trưởng Từ đến dự tiệc. Ta sẽ nói cách nghĩ của chúng ta cho hắn nghe.

Có thể hắn sẽ nghiêng về chính sách của Hồng Hổ chúng ta.

"Giám đốc chần chờ một chút, nói:"Thế nhưng mà đại tiểu thư... Vừa rồi Đằng Long quốc tế phái người tới tiếp xúc với Hồng Hổ chúng ta, miếng đất thổ cư này có chút phiền toái...

"Advertisement Liễu Mi khẽ nhíu mày."Đằng Long quốc tế?Đúng thế, đại tiểu thư! Đằng Long quốc tế phái trợ lý tổng giám đốc tới, ả đại diện cho Đằng Long nói với chúng ta là Đằng Long quốc tế đối với miếng đất số 85 cũng rất là hứng thú. Hi vọng Hồng Hổ chúng ta nhường một bước.

Để thể hiện sự bồi thường cho Hồng Hổ chúng ta, Đằng Long quốc tế đồng ý chuyển nhượng giá rẻ một tòa cao ốc cũ ở trung tâm thành phố Ninh Hải cho chúng ta.

"Liễu Mi nhíu mày, im lặng không nói gì. Giám đốc do dự nói:"Đại tiểu thư! Miếng đất số 85 này công ty chúng ta đã tốn nhiều sức người sức của vào đó, còn tốn rất nhiều tâm huyết. Nếu như nhượng lại cho Đằng Long, tổn thất của chúng ta không đơn giản là tiền.

Tôi đề nghị chúng ta tốt nhất không nên nhượng bộ….

"Liễu Mi suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cắn răng một cái, ngón tay nhỏ nhắn gõ mạnh vào bàn, nói:"Nhường cho bọn họ! Xuất thân của Đằng Long quốc tế rất lớn. Nghe nói còn có sự chống lưng của chính phủ. Cấp bậc không chỉ là đệ nhất cấp tỉnh. Giống như công ty Hồng Hổ của chúng ta, lúc trước bị người ta nắm đuôi quá nhiều. Chúng ta không thể đắc tội với Đằng Long.

Miếng đất số 85 nhường cho bọn họ, nhưng chúng ta sẽ không lất Đằng Long một xu bồi thường nào cả. Ta muốn Đằng Long ghi nhớ trong lòng mối ân tình này. Sau này sẽ có lúc cần đến sự giúp đỡ của bọn họ. Giúp ta hẹn trợ lý tổng giám đốc của Đằng Long ra uống trà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!