Bố mẹ tôi rất tức giận.
Nhất là bố tôi, ông giận đến mức suýt nữa thì lao tới đấm Tạ Triệt.
Tôi vội ngăn lại, thì thầm:
"Trước đây bố mẹ cứ giục cưới mãi còn gì, giờ thì cả hai đứa đều giải quyết xong chuyện hôn nhân rồi. Hai người bất ngờ không, vui không nào?"
Sau câu đó thì trông bố tôi như muốn đấm cả tôi một cái nữa.
Tôi trốn sau lưng mẹ, lí nhí: Mẹ cứu con…
Không là bị bố đánh mất.
Nhưng có vẻ mẹ tôi lại chuẩn bị ra tay.
Tôi ngước nhìn trần nhà, cầu mong trời Phật phù hộ.
May mà bố mẹ tôi đều là người học thức nên cũng khá lý trí, cuối cùng không ai ra tay thật.
Mẹ kéo tôi sang một bên, nghiêm túc hỏi chuyện.
Tôi lắp ba lắp bắp:
"Chuyện là… con uống hơi nhiều, xong rồi… lỡ xảy ra chuyện…"
Bố tôi giọng lạnh tanh:
"Uống say á? Con gái mà say rồi thì còn làm được gì nữa!"
Tạ Triệt gật đầu phụ họa: Đúng vậy đấy ạ.
Tôi: …?
Anh đồng ý cái gì hả!?
Tạ Triệt chưa từng có bạn gái nên dĩ nhiên không thể có chuyện nhận nhầm người.
Anh luôn biết người đó là tôi.
Đêm hôm đó chỉ có tôi là bị chuốc rượu rồi mất sạch lý trí thôi.
Và lúc tôi mất tỉnh táo, người tôi nhớ tới vẫn là anh, người luôn là
"hình bóng thầm thương trộm nhớ" từ thời trung học của tôi.
Tôi lao vào lòng anh, gọi một tiếng lại một tiếng:
"Anh, sao anh không thích em chứ?"
"Anh ơi thơm em một cái đi mà~"
"Anh ơi… em khó chịu quá…"
Rồi sự việc cứ thế vượt khỏi tầm kiểm soát.
Tôi ôm đầu gào thét:
"Đừng hỏi nữa ạ! Những chuyện cụ thể như vậy phụ huynh không cần biết đâu màaaaa!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!