Tạ Triệt lớn hơn tôi 4 tuổi, mà tôi thì lại không giỏi che giấu cảm xúc nên hễ có gì kỳ lạ là bị anh nhìn thấu ngay lập tức.
Một cuối tuần nọ, sau khi làm xong bài tập thì anh dẫn tôi ra ngoài chơi. Chúng tôi đến công viên giải trí trong thành phố.
Chơi đến điên cuồng một vòng, Tạ Triệt mua cho tôi bóng bay và thú nhồi bông — mấy thứ vốn chỉ trẻ con mới thích ấy.
Tôi cũng chẳng hiểu lúc đó mình nghĩ gì nữa, như bị ma xui quỷ khiến mà hỏi anh:
"Anh, sao anh tốt với em quá vậy?"
Dường như anh đã sớm chờ câu hỏi này.
Anh đáp:
"Mộc Mộc là em gái anh mà, trong mắt anh thì em mãi là cô bé chưa lớn như xưa. Anh không tốt với em thì còn tốt với ai được nữa?"
Lúc đó tôi mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng… nhưng lại không nói được rõ ràng là gì.
Tối đến, tôi phát hiện điện thoại mình có người đã động qua.
Nhìn qua thì không ai xem lén gì riêng tư, nhưng có một thứ đã bị xóa.
Chính là tập truyện có hậu tố (1V1, giả luân lý) kia.
Tôi ôm mặt vùi đầu vào chăn, không cần đoán cũng biết là ai làm chuyện đó.
Tâm tư dành cho Tạ Triệt kéo dài nửa vời suốt một năm. Nhưng đến lớp 12, áp lực học hành căng thẳng đến mức tôi không còn tâm trí để nghĩ ngợi linh tinh nữa.
Trong mắt tôi lúc ấy, Tạ Triệt không còn là anh trai cũng không còn là hình bóng để tôi thầm mến nữa.
Anh chỉ là một gia sư miễn phí, siêu hữu dụng.
Không gì quan trọng hơn việc học.
Sau này khi lên đại học rồi, tiếp xúc đủ loại người thì tôi cũng trưởng thành hơn, đầu óc không còn non nớt dễ bị mấy quyển truyện ảnh hưởng như trước.
Cuối cùng, tôi cũng trở lại vị trí ban đầu, xem anh thực sự như một người anh trai.
Thế nhưng... chính người anh trai này lại đột nhiên lạnh nhạt với tôi.
Chắc là từ sau lần tham gia buổi sinh hoạt của câu lạc bộ.
Hôm ấy đang chơi trò chơi, tôi bốc trúng thẻ thử thách.
Nội dung là: NóiTôi thích bạn
"với người khác giới đầu tiên bên tay trái."
Người bên tay trái tôi… lại chính là Tạ Triệt.
Vì là buổi sinh hoạt chung, mọi người đều quen nhau cả. Bạn bè, người yêu dắt đi cùng cũng không phải lần đầu gặp.
Thử thách này cũng chẳng quá đáng gì, mà từ chối thì lại phải uống nước ép khổ qua… làm thế càng khiến người ta nghi ngờ.
Ai cũng biết Tạ Triệt là anh tôi, thế là có người hùa theo:
"Lương Mộc, cậu đúng là may mắn ghê, vừa hay là nói với người bên trái! Tớ muốn xem cậu nói với người bên phải kia kìa~"
Người ngồi bên phải tôi là hội trưởng câu lạc bộ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!