Lại là một buổi sáng sớm nữa, căn cứ vẫn còn yên tĩnh.
Trần Hiệt đẩy cửa bước vào phòng huấn luyện với một cốc nước mật ong.
Trong phòng trống không nhưng có một chiếc máy tính màu trắng với màn hình sáng trưng cùng một bản nhạc khơi dậy tinh thần đang phát ra từ chiếc tai nghe ném lung tung trên bàn.
Anh bước tới thì thấy phần mềm phát sóng trực tiếp đang bật.
Vốn tám giờ sáng lượng người xem vẫn thấp, nhưng lại có hàng chục nghìn người ngồi xổm trong phòng phát sóng trực tiếp, còn on top về độ nổi tiếng trên toàn bộ trang web.
Trần Hiệt cong môi, nghĩ rằng đứa nhỏ này bây giờ thực sự rất hừng hực khí thế.
Mặt khác, những người xem trên Internet đang kiên nhẫn chờ đợi Giang Đề trở về.
Khoảnh khắc Trần Hiệt bước vào ống kính, họ bất ngờ thực hiện một hành động điên rồ trên mạng.
Mưa đạn tăng vọt như muốn tràn qua cả màn hình.
[Đù đù đù đù đù, là một sinh vật đáng yêu kìa!!!]
[Quả nhiên chim sớm dễ bắt được sâu, mỹ nhân dậy sớm có chồng để xem]
[Chồng đẹp trai quá, chồng đẹp trai quá~~[wow wow]]
[Lạ vãi, Wither dậy sớm đã đành, sao mà Hiệt Thần cũng dậy sớm như vậy?]
[Chồng nói gì đi chồng [điên cuồng ám chỉ]]
[Vòng loại trực tiếp sắp bắt đầu, liệu EOG có thể lọt vào trận chung kết không?]
Trần Hiệt đang mặc đồ ngủ với vẻ ngoài ngái ngủ, tuy không đẹp kiểu tinh xảo nhưng lại có vẻ đẹp trai và thư giãn.
Phớt lờ sự nhiệt tình của mưa đạn, anh hỏi: Giang Đề đâu?
[QAQ Buồn ngủ quá nên đi rửa mặt cho tỉnh]
[Không biết bạn nhỏ này bị sao vậy. Gần đây cậu ấy rất siêng năng phát trực tiếp]
[Con trai tôi luôn chăm chỉ, nhưng gần đây còn chăm chỉ hơn]
[Cũng không phải live miễn phí. Càng phát sóng nhiều thì càng kiếm được nhiều tiền]
Trần Hiệt đặt nước mật ong lên bàn Giang Đề và không nói gì thêm.
Đúng lúc này, chiếc điện thoại di động đang sạc gần đó đột nhiên rung rung, màn hình sáng lên.
Anh hạ mắt xuống thì thấy một tin nhắn WeChat hiện lên từ trên cùng.
[Vương Cương: Toàn bộ số tiền đã được chuyển vào thẻ của tôi chưa?]
Trần Hiệt nhìn chằm chằm tin nhắn, ánh mắt dần dần lạnh lùng cho đến khi màn hình tối om.
Có tiếng bước chân ở cửa.
Trần Hiệt lập tức xoay người đi về chỗ ngồi của mình như không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng anh đột nhiên quay lại và lấy nước mật ong đi.
Giang Đề rửa mặt xong đi ra thì hơi bất ngờ khi nhìn thấy Trần Hiệt ở đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!