Chương 70: Vạn nhân mê (25)

Editor: Diệp Hạ (@dphh___)

Sáng hôm sau, Tạ Quan Sư phát hiện ra gã sai vặt hay nhìn mình đã biến mất, tuy rằng không muốn đổ chuyện này lên người Tần Dung, nhưng y rất hoài nghi là do Tần Dung 80 điểm hắc hoá xử lý.

Tần Dung đã có bản lĩnh xử lý người trong âm thầm, tuy rằng là vai chính thế giới này, đương nhiên hắn sẽ không tùy tiện gϊếŧ người, nhưng đưa một gã sai vặt đến nơi khác thì hoàn toàn có thể.

Đồng thời trên mặt bàn trước gương đồng cũng có thêm một tờ giấy Tần Dung lưu lại, nói sau này việc nặng như múc nước cứ để hắn làm là được, không mong Tạ Quan Sư tiếp xúc với người khác quá nhiều, tránh bại lộ việc hai người dùng chung một thân thể.

Hiển nhiên đây chỉ là một cái cớ, sự thật là dục chiếm hữu làm Tần Dung không muốn để người khác nhìn thấy Tạ Quan Sư.

Chẳng qua phương thức biểu đạt của hắn uyển chuyển hơn Thẩm Nghi Hoàn mà thôi.

Tạ Quan Sư cầm tờ giấy, đang cân nhắc kế tiếp nên làm như thế nào để lấy chút độ hảo cảm cuối cùng, sau đó rời khỏi thế giới này, lại bỗng nhiên cảm thấy linh khí trong phạm vi mười mấy dặm gần mình dao động —— lúc này y đang dùng thân thể Tần Dung, tu vi có cảnh giới cao hơn lúc trước, cho nên cũng có thể cảm nhận được những động tĩnh từ nơi khá xa.

Mà tu sĩ tầm thường tuyệt đối không thể gây ra dao động như thế này được, mà như là......

Đuôi lông mày y nhảy nhảy, bỗng nhiên có dự cảm xấu.

502 nhắc nhở bên tai y:[Hôm nay đúng là ngày thứ bảy bảy bốn chín hồn phách cậu rút khỏi xác Thẩm Nghi Đăng, làn sóng linh khí này hẳn là do Thẩm Nghi Hoàn đang chiêu hồn tạo nên.]

Tạ Quan Sư cảm thấy không ổn lắm.

Hôm đó, sau khi Tần Dung mang theo hồn phách của y xuống núi, lập tức cưỡi ngựa chạy đi không ngừng nghỉ, mang y đến trấn Bạch Mã, nơi này cách Thẩm Nghi Hoàn rất xa, tu sĩ có cường đại đi nữa thì cũng không thể chiêu hồn mới phải.

Trừ phi trong một tháng rưỡi này, tu vi Thẩm Nghi Hoàn lại đột phá một cảnh giới mới.

502 nói:[Có lẽ là có liên quan đến sợi xích trói giữ linh hồn của cậu lúc trước, vốn dĩ lúc ấy hắn muốn giam giữ hồn phách của cậu, mặc dù thân thể bị hủy diệt, hồn phách cũng sẽ trở lại nơi đó.

Nếu không phải sau đó hắn lại hắn mềm lòng thả cậu ra, chắc giờ hồn phách của cậu cũng không ở trên tay Tần Dung đâu.]

Tạ Quan Sư:[

May là thả, bằng không cậu nghĩ xem tụ hồn thuật của Tần Dung và hồn liên của hắn cái nào lợi hại hơn? Nếu hai người đồng thời thi pháp, chắc chắn tôi sẽ bị xé rách, còn hoàn thành nhiệm vụ cái rắm nữa.]

Không thể nghi ngờ, với độ điên cuồng của Tần Dung và Thẩm Nghi Hoàn, tuyệt đối không thể có chuyện một bên buông tay, đến lúc đó người gặp nạn chính là y.

502:[...... Có lý, vậy giờ làm sao đây?]

Tạ Quan Sư:[Cậu hỏi tôi tôi hỏi ai......]

Theo trận dao động linh khí cách ngàn dặm ngoài kia, y cảm thấy đầu mình càng lúc càng đau, như là có gì đó trong đầu muốn nổ tung. Có lẽ là nghe thấy chiêu hồn khúc, hồn phách của y có xúc động muốn thoát khỏi thân thể Tần Dung.

Cùng lúc đó, dường như làn sóng linh khí đó đang bay nhanh về hướng này —— chắc hẳn là Thẩm Nghi Hoàn đã phát hiện ra vị trí hồn phách của y.

Việc này không nên chậm trễ, nơi này không thể ở được nữa.

Tạ Quan Sư đi đến mép giường muốn thu thập đồ vật, nhưng hồn phách bị triệu hoán quá mãnh liệt, đầu đau đớn từng đợt, vì thế lập tức lảo đảo đặt mông ngồi xuống giường.

Bỗng nhiên ý thức y bắt đầu mê man, dường như là Tần Dung đang vội vàng muốn ra.

Có vẻ Tần Dung cũng đã nhận thấy động tĩnh của Thẩm Nghi Hoàn.

Tạ Quan Sư không giãy giụa được nữa, dứt khoát nhắm mắt, trả thân thể lại cho hắn........

Vốn dĩ Tần Dung định tìm một cơ hội đề nghị công tử rời khỏi nơi này, tìm chỗ núi sâu không có người để cư trú......

Thậm chí hắn đã nghĩ kỹ lý do cả rồi, bây giờ hai người cứ như vậy chung quy cũng không phải kế lâu dài, vẫn nên tìm nơi không người để dưỡng hồn phách trước, sau đó lại tìm cơ hội đoạt thể xác về ——

Nhưng không thể ngờ Thẩm Nghi Hoàn lại nhanh đến như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!