Editor: Diệp Hạ (dphh___)
Chỉ cần vác thân đến đây là được
Ngoài khách sạn, màn đêm đã hoàn toàn buông xuống, không khí mùa đông lạnh đến đáng sợ.
Tạ Quan Sư hoảng hốt đi đến bãi đỗ xe ngầm, trong đầu vẫn luôn lặp lại câu nói kia của Chung Tri. Kết hôn? Quan hệ của bọn họ bây giờ vẫn còn có thể kết hôn sao? Thời gian tám năm vắt ngang giữa họ, biến thành một vết sẹo không thể xoá nhòa.
Dưới tình huống như vậy, ở bên nhau lần nữa sẽ chỉ biết cho nhau thương tổn.
Y tìm được xe của mình, muốn kéo cửa xe ra, nhưng đầu ngón tay lại trắng bệch, nửa ngày vẫn không kéo ra được.
Một cánh tay thon dài hữu lực duỗi đến từ phía sau, dùng sức mở cửa xe ra.
Chung Tri đứng phía sau y, mang mũ cùng khẩu trang, chỉ lộ ra một đôi mắt đen kịt không thấy đáy. Thiếu niên năm đó giờ đã cao hơn y nửa cái đầu, ngăn cảnh ánh sáng đằng sau dễ như trở bàn tay.
"Cho cậu sáu tiếng để suy nghĩ."
Chung Tri thu tay, cắm vào túi quần, lạnh lùng nói:
"Sáng mai tôi phải có được đáp án, tôi không phải là người kiên nhẫn."
Ngón tay nắm cửa xe của Tạ Quan Sư cứng đờ, như là do dự hồi lâu, rốt cuộc nhịn không được thấp giọng hỏi:
"Vì sao lại đưa ra giao dịch như vậy?"
Không phải rất hận y sao, cần gì một hai phải dây dưa với y? Biết rõ cứ làm vậy thì cả hai người đều sẽ không có kết quả tốt, lại nhất định phải như thế, dù đâm nhau đến máu tươi đầm đìa cũng nhất định phải tới gần sao?
Cậu nghĩ vì cái gì?
Chung Tri cười lạnh:
"Đương nhiên là vì trả thù cậu, tra tấn cậu."
Hắn nhìn Tạ Quan Sư chăm chú, gắt gao nói:
"Chẳng lẽ cậu tưởng rằng tôi vẫn còn tình cảm với cậu à?"
Thì ra chỉ là vì trả thù sao...... Cũng đúng..... Sắc mặt Tạ Quan Sư tái nhợt, cúi đầu im lặng đi vào trong xe, khởi động.
Chung Tri nhăn nhăn mày, bỗng nhiên cong lưng, đưa bàn tay vào nắm chặt cổ tay y.
Sao vậy? Sắc mặt Tạ Quan Sư trắng bệch, cố cười một cái:
"Giờ đã bắt đầu trả thù rồi sao?"
Sắc mặt Chung Tri trầm xuống, nhàn nhạt nói:
"Trên người của cậu có mùi rượu, trước có có uống rượu? Tôi......"
Ba chữ đưa cậu về bị nuốt xuống.
Hắn dừng một chút, hờ hững nói:
"Tôi không hy vọng cậu bị bắt bỏ tù vì say rượu lái xe, chậm trễ chuyện của tôi."
Tạ Quan Sư siết chặt tay lái.
Những lời độc ác lạnh lùng của đối phương giống như lợi kiếm, làm lòng y ẩn ẩn phát đau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!