Chương 43: (Vô Đề)

Vụ án thứ 1: Định luật con vịt xấu xí.

Tối hôm đó khi tiễn Lưu Văn Đình đi, Tư Đồ khỏe như trâu được Tiểu Diêu làm thủ tục xuất viện, bọn họ ngừng xe trước cửa nhà, đã thấy Cát Đông Minh ngồi chờ bọn họ, Tư Đồ khóc không ra nước mắt, lòng nghĩ: Sao còn chưa xong nữa?

Lâm Diêu không hỏi gì, mời Cát Đông Minh vào nhà, sau đó ném Tư Đồ lên sô pha, nói với Cát Đông Minh, Cứ việc thẩm vấn.

Cát Đông Minh đưa mắt nhìn,

"Tôi muốn thẩm vấn cậu! Nói, súng của cậu đâu!"

Tư Đồ lúc này mới phản ứng, xoay đầu nhìn Lâm Diêu, trong lòng biết hắn làm chuyện xấu, hỏi,

"Không phải chứ, anh còn tưởng mình đoán sai."

Anh câm miệng!

La Tư Đồ một tiếng, Lâm Diêu lấy súng ra để lên bàn, Tôi cầm về rồi.

Cát Đông Minh trầm mặc nhìn hai người trước mặt, hỏi,

"Cậu nói đi, cậu nghĩ cái gì vậy? Lỡ xảy ra chuyện gì thì biết làm sao?"

Lâm Diêu cười khổ,

"Lúc đó Vương Vĩ không chịu tin tôi, tôi cũng không có cách nào khác bày tỏ thành ý của mình. Vào những lúc này, nếu không kéo Vương Vĩ về phía mình thì sẽ thua, cho nên, cho nên…"

"Cho nên, cậu ăn gan hùng tim báo, lấy súng của mình đưa cho Vương Vĩ? Lâm Diêu, tôi nói cho cậu biết, còn dám làm thêm một lần nữa là tôi cho cậu cuốn gói đi luôn!"

Cát Đông Minh mắng xong, đứng dậy bỏ đi, cuối cùng tới cửa vẫn để lại một câu,

"Chưa hết, cậu phải đi chà WC một tháng, đây là mệnh lệnh!"

Tư Đồ nhìn Cát Đông Minh đi như cơn bão, trong lòng nghĩ: Rồi xong! Vợ mình giờ chắc tâm trạng nát bé luôn rồi, mình gặp nạn rồi.

Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách!

Anh đứng lại.

Lâm Diêu nhà người ta không thèm xoay đầu nhìn hắn, đứng tại chỗ ôn hòa nói một câu, kết quả khiến Tư Đồ toát mồ hôi!

Trái tim nhỏ bé run rẩy, xoay đầu thử thăm dò,

"Anh đi pha nước cho em tắm."

Lâm Diêu ra vẻ bình tĩnh, đi tới trước ghế sô pha ngồi xuống, ngoắc tay gọi Tư Đồ, đối phương có chút run rẩy.

Kéo tay Tư Đồ nắm lấy, vẻ mặt của Lâm Diêu rất dịu dàng.

Vuốt v e vết thương trên gương mặt Tư Đồ, ánh mắt của Lâm Diêu rất đau lòng.

"Cục cưng, có chuyện gì thì cứ nói, em như vậy, lòng anh không yên."

Lâm Diêu đột nhiên ôm lấy Tư Đồ, ôm rất chặt, nhẹ nhàng nói vào tai hắn,

"Đồng ý với tôi một chuyện, Tư Đồ."

"Một trăm điều cũng được, em nói đi."

"Sau này, không được làm càn nữa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!