Chương 34: (Vô Đề)

Vụ án thứ 1: Định luật con vịt xấu xí.

Dựa theo địa chỉ Lâm Diêu cung cấp, Đường Sóc rốt cuộc cũng tìm được khu dân cư cũ kỹ.

Lau mồ hôi trên trán, Đường Sóc gõ cửa phòng, suy đoán ai sẽ ra mở cửa.

Gõ cửa cả buổi, bên trong không có động tĩnh.

Đường Sóc liền không nhịn được, hô lên,

"Có ai ở nhà không? Tôi là người Lâm ca giới thiệu tới. Xin hỏi có ai ở nhà không?" Sau đó hắn lại gõ cửa, bên trong lúc này mới có một giọng khẩn trương vang lên, Ai là Lâm ca?

Lâm Diêu.

Két, cửa phòng mở ra.

Theo khe hỡ, Đường Sóc rốt cuộc cũng nhìn thấy người bên trong, kinh ngạc đến khó tin.

Cậu là ai? Người kia hỏi.

Đường Sóc lấy thẻ cảnh sát ra giơ lên, nói với hắn,

"Đường Sóc. Là người Lâm ca bảo đến bảo vệ anh."

Người nọ cảnh giác nhìn Đường Sóc, đột nhiên nắm áo hắn kéo vào.

Đường Sóc vào trong mới phát hiện, xung quanh toàn là hộp cơm, có thể thấy người này có người chăm lo, là Lâm ca? Bọn họ liên lạc với nhau khi nào? Lâm ca nói lá bài át chủ là hắn? Có chuyện gì xảy ra?

Đường Sóc tìm đại một chỗ ngồi xuống, đánh giá người trước mặt.

Hắn không giống như trong hình, tiều tụy dơ dáy hơn nhiều, nhưng vẫn không thể làm át đi khí chất đặc biệt trên người.

Nhưng mà, bây giờ không phải lúc để thưởng thức, Đường Sóc mở miệng hỏi,

"Vương Vĩ, anh ở đây bao lâu rồi?"

"Bao lâu? Từ sau khi Nghê Mỹ bị giết, tôi vẫn luôn ở đây." Vương Vĩ ngồi trên chiếc giường giản dị, châm điếu thuốc, hít một hơi sâu.

"Vì sao không nói mọi chuyện rõ ràng?"

Vương Vĩ trừng mắt nhìn Đường Sóc, sau đó cúi đầu.

Miệng cắn điếu thuốc lá, hai tay ôm đầu, nhìn như vô cùng đau khổ.

Một hồi qua đi, hắn bình thản nói,

"Lâm Diêu nói cái gì với cậu?"

"Không nói gì hết. Trên thực tế, lúc anh mở cửa tôi mới biết bên trong là ai."

Vương Vĩ gật đầu, cười khổ sở,

"Hắn rất uy tín, có nói với tôi sẽ không tiết lộ hành tung của tôi với bất kì ai, tôi cho là hắn gạt tôi."

"Lâm ca? Làm gì có, anh ấy sẽ không dùng chuyện này để lừa anh. Vương Vĩ, anh là người cảnh sát vẫn luôn tìm, chúng tôi rất cấp bách cần biết tình hình của anh. Tôi không biết giữa anh và Lâm ca thỏa thuận cái gì, nếu tôi đã phát hiện ra anh, tôi sẽ…"

"Cậu tính báo cảnh sát?" Vương Vĩ căng thẳng hỏi.

"Không, tôi sẽ không làm vậy. Tôi chỉ muốn hỏi anh, anh biết tất cả. Hơn nữa, Lâm ca không chính thức báo cho tôi biết, tôi cũng sẽ vì anh bảo vệ bí mật." Nói xong, Đường Sóc nghiêng người về trước, nhìn thẳng vào Vương Vĩ, thần sắc nghiêm túc,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!