Chương 185: (Vô Đề)

Vĩ thanh

Hai chị em ôm nhau khóc cho thật đã, đột nhiên có tiếng trong bếp vang lên cắt ngang, khiến hai người có hơi ngại ngùng.

Lâm Diêu rút khăn giấy lau nước mắt cho chị, nói,

"Chị ngồi đây nha, em ra sau xem thử."

Vừa mở cửa phòng bếp, thì thấy mọi người đang vây đánh Tư Đồ! Ba mồm bảy miệng mắng hắn không có lương tâm, thoát khỏi nguy hiểm cũng không nhắn tin báo bình an, hại mọi người lo sợ muốn chết.

Tử Hi đứng một bên không tham gia hoạt động nhìn Lâm Diêu cười khổ, đẩy Hồ Miêu đánh hăng nhất ra, mắt nhìn Tư Đồ ngồi chồm hổm vô cùng uất ức.

Ánh mắt chạm nhau, Tư Đồ lúng túng cười haha, Lâm Diêu mặt lạnh — Bốp!

"Ui da! Em cũng đánh anh?"

"Đứng lên, bớt giả vờ đi! Mở kho bạc của anh ra, tôi muốn mời chị ăn cơm."

"Tại sao phải xài tiền để dành của anh?"

Anh không cho?

"Cho, em muốn bao nhiêu cũng cho."

Nhìn hắn như chân chó, Lâm Diêu nhịn không được muốn cười.

Ho khan mấy tiếng,

"À ờ, làm phiền mọi người ra ngoài một chút, tôi có chuyện riêng muốn nói với Tư Đồ."

Đường Sóc kéo Diệp Từ ra ngoài gọi Lâm Lam, mọi người cũng đi theo.

Cửa phòng đóng chặt, Lâm Diêu đi tới trước mặt Tư Đồ nhìn kỹ vết thương trên người hắn, không nói nên lời.

Cuối cùng chỉ có thể vươn tay ôm lấy hắn, nhẹ nhàng hôn môi, dây dưa triền miên, không có k1ch thích, chỉ có ấm áp.

Lâm Diêu không biết cám ơn Tư Đồ thế nào, bao lời đẹp nhất trên đời thông qua nụ hôn nói ra tình cảm cả đời không đổi của mình.

Đối phương không gấp không nóng đáp lại, cũng nói ra lời thề trọn đời qua nụ hôn này.

Đôi môi mềm mại, lúc tách ra có chút không muốn rời.

Lâm Diêu ôm chặt Tư Đồ, vùi đầu vào lòng đối phương, nhẹ giọng nói, Về nhà thôi.

Ừ, về nhà.

Ba mẹ của Lâm Diêu không cách nào chấp nhận lựa chọn của con mình, cho nên cũng từ chối để hắn về nhà.

Lâm Lam lén đuổi theo Tư Đồ, quyết định đi gặp em trai đã mười năm không gặp.

Mà dưới cái nhìn của Tư Đồ, hai ông bà đứng trước cửa sổ nhìn con gái lên xe đi với hắn, đã âm thầm cho phép lựa chọn của cô.

Cho nên Tư Đồ uyển chuyển nói Lâm Lam có thể ở lại một đêm, trò chuyện với Lâm Diêu nhiều một chút.

Tối hôm đó mọi người tề tựu tại một quán rượu, tiền để dành của Tư Đồ đáng thương cũng không bị lấy ra xài.

Đường Sóc chủ động xin được một khoản tiền từ ba mình, mở tiệc lớn trên tiền thuế của dân.

Ngồi hai bên Lâm Diêu chính là Tư Đồ và Lâm Lam, trong lòng vô cùng vui mừng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!