Chương 44: (Vô Đề)

Đồng Viễn Tam mặc dù diện mạo xấu xí, nhưng lại vô cùng có bản lĩnh, không chỉ một tay gầy dựng nên Bích Vân sơn trang, còn cưới đến mười vị phu nhân, cũng xem như là người phong lưu. Cũng không mấy người biết, trong lòng Đồng Viễn Tam đã có một nữ nhân cả đời tâm tâm niệm niệm.

Năm đó, Đồng Viễn Tam ra ngoài đàm sinh ý, gặp phải thổ phỉ suýt chết, được một vị nữ tử giang hồ đi ngang qua cứu giúp. Nàng có một đôi mắt thật to, dung mạo tuy không xuất sắc, nhưng trên mặt luôn mang nụ cười, tính cách hào sảng.

Khi đó Đồng Viễn Tam mới vừa cưới đệ tam phu nhân, nhưng vào lúc ấy, hắn lại đối nữ tử kia

"nhất kiến chung tình", si ngốc niệm niệm, thật muốnlấy thân báo đáp.

Nhưng hoa rơi cố ý nước chảy vô tình, nữ tử kia sớm đã có người trong lòng, Đồng Viễn Tam chỉ có thể mang tình yêu vĩnh viễn không thể nói nên lời ảm đạm rời đi, trước khi rời đi, hắn đem thân phận chính mình nói cho nữ tử kia biết, đồng ý vô luận yêu cầu ra sao, chỉ cần là nàng mở miệng, cho dù là chết, hắn cũng đáp ứng.

Vài năm sau, nữ tử ấy đến tìm hắn, lại mang theo một đứa bé vừa mới sinh cùng đầy bụng đau lòng. Ân oán giang hồ đã làm liên lụy đến phu quân của nàng, trượng phu bỏ mình, nàng cũng không còn ý niệm sống sót trong đầu.

Nàng đem đứa bé phó thác cho Đồng Viễn Tam, làm cho nó rời xa giang hồ phân tranh, bình an lớn lên. Nữ tử là vừa mới uống độc dược trước khi tìm tới, vì nàng biết Đồng Viễn Tam sẽ thay nàng nuôi nấng đứa nhỏ nên người.

Nữ tử không có nhìn lầm người.

Đồng Viễn Tam mặc dù cưới một phòng lại một phòng thê thiếp, đối với những đứa con chính mình dạy bảo hết lòng, cũng đem Đồng Đồng yêu thương tận tâm can.

Vì che giấu thân thế Đồng Đồng, hắn cưới đệ thập phòng phu nhân, phu nhân vừa vào cửa đã mang theo một đứa trẻ mới vừa tròn tháng không lâu, ngoại nhân cho là Đồng Viễn Tam quá mức khẩn trương, nên không kịp cho người kia danh phận, đã khiến cho người kia sinh con.

Nàng kia nguyên bản là một nữ tử gia đình cùng khổ, có một cơ hội không cần lại chịu khổ như thế, tự nhiên cũng là thủ khẩu như bình, đem Đồng Đồng trở thành đứa con chính mình. Đôi mắt Đồng Đồng cực giống nữ tử kia, nhưng những mặt khác cũng không giống, có lẽ là giống phụ thân nó.

Nữ tử trước khi chết chưa nói cừu gia là ai, Đồng Viễn Tam sợ những người đó còn sống, cũng sợ bọn họ phát hiện Đồng Đồng tồn tại, cho nên hạ tử lệnh không được cho Đồng Đồng ra ngoài, Đồng Đồng trưởng thành, ánh mắt càng ngày càng giống nữ tử, Đồng Viễn Tam lại càng thêm lo lắng.

Những đứa con của Đồng Viễn Tam, ngoại trừ Đồng Hàm Trứu, đứa con thứ tư đã sớm rời nhà đi ra, đều như hổ rình mồi phần gia sản khổng lồ, mấy nữ nhân cũng không ngoại lệ, hơn nữa Đồng Viễn Tam lại cực độ sủng ái tiểu nhi tử, những người khác tự nhiên ghen tị, sợ hắn đem toàn bộ gia sản lưu cho Đồng Đồng.

Đồng Viễn Tam đem tình yêu đối với nữ nhân toàn bộ gửi gấm vào Đồng Đồng, từ lúc Đồng Đồng suýt chút nữa bị chết chìm, hắn hiểu được, cho dù là luôn để ở trong mắt, nhưng Đồng Đồng cũng không an toàn.

Hắn tả phòng hữu phòng, người bên cạnh Đồng Đồng tất cả đều là hắn tự mình chọn lựa, hắn nhớ rõ đã đáp ứng với nữ tử kia, hắn muốn cho Đồng Đồng bình an lớn lên.

Đối đứa con chính mình, Đồng Viễn Tam không phải một hảo phụ thân, nhưng đối Đồng Đồng, hắn có thể được xem như là từ phụ, ngoại trừ không cho Đồng Đồng xuất môn, không cho nó tùy tiện ăn thức ăn ở bên ngoài ra, phàm là Đồng Đồng thích, hay muốn, hắn sẽ hao tốn tâm tư làm được.

Nhưng thân mình Đồng Viễn Tam không cho phép hắn có thể nhìn Đồng Đồng lớn lên. Bích Vân sơn trang dần dần bị người thân đào khoảng không, ngay khi hắn đang lo lắng vì chính mình đang ốm đau, vì Đồng Đồng sau này hết đường xoay sở, đứa con thứ tư sau nhiều năm rời nhà đã trở lại.

Một năm sau, Đồng Viễn Tam quyết định đem Đồng Đồng giao cho Đồng Hàm Trứu, trong nhà này cũng chỉ có Đồng Hàm Trứu mới có thể bảo hộ Đồng Đồng chu toàn.

Đồng Hàm Trứu là vì mẫu thân bệnh lâu ngày không khỏi mà trở về, y căn bản vô tình đối với căn nhà này, nhưng trước khi Đồng Viễn Tam lâm chung đã nói cho y biết thân thế Đồng Đồng, muốn y chiếu cố Đồng Đồng, y đã đáp ứng.

Y đáp ứng tiếp nhận Bích Vân sơn trang chỉ còn là hữu danh vô thực, điều kiện cũng chỉ cần mỗi Đồng Đồng. Sau khi trở về, y dần dần yêu thích Đồng Đồng, cho nên y hạ quyết tâm, cho dù là nghịch luân cũng không buông tay đệ đệ.

Đồng Viễn Tam vì điều kiện của đứa con mà kinh hãi, hắn muốn Đồng Hàm Trứu thề, cả đời không được cô phụ Đồng Đồng, phải vĩnh viễn đối người này hảo, phải bảo hộ chu toàn. Sau khi Đồng Hàm Trứu gật đầu, Đồng Viễn Tam an lòng nhắm mắt.

Nếu hắn có thể gặp lại người nọ, hắn sẽ nói cho nàng biết, Đồng Đồng tốt lắm, bộ dáng xinh đẹp, tính tình lại nhu thuận, hắn không cô phụ sự tín nhiệm của nàng đối với hắn.

Nhưng có điều Đồng Viễn Tam không dự đoán được, Đồng Đồng sợ Đồng Hàm Trứu, mà Đồng Hàm Trứu lại là người không biết cách đối xử ôn nhu, không có kiên nhẫn chờ Đồng Đồng chậm rãi tiếp nhận y, càng không có kiên nhẫn chờ Đồng Đồng lớn lên.

Y đem Đồng Đồng còn chưa kịp lớn nuốt vào trong bụng, ngay cả xương cốt bột phấn cũng không chừa, vì để hoàn toàn có được Đồng Đồng, y thậm chí dùng một số tiền lớn mua sinh tử dược, đặt ở trong canh cho Đồng Đồng uống.

Y muốn Đồng Đồng vì y sinh đứa con, không phải bởi vì muốn đứa con, mà là muốn tuyệt đối có được tâm của Đồng Đồng, làm cho hắn chỉ có thể là của y.

Đồng Viễn Tam lúc còn sống yêu thương Đồng Đồng đến độ người khác nhìn mà ghen tỵ, hắn chết, Đồng Hàm Trứu cơ hồ đem mọi người đuổi ra sơn trang, chỉ lưu lại Đồng Đồng cùng hai vị muội muội chưa xuất giá. Người của Đồng gia làm sao nuốt nổi cơn hận này.

Dần dần, bọn họ phát hiện, nhược điểm của Đồng Hàm Trứu chính là Đồng Đồng, chỉ cần nắm được Đồng Đồng trong tay, có thể bức Đồng Hàm Trứu đi vào khuôn khổ.

Lừa Đồng Đồng nói hắn cũng sẽ bị bán cho thát tử, lừa hắn ra trang, muốn ở nửa đường cướp hắn, kết quả trăm tính ngàn tính, không tính tới Đồng Đồng lại chạy lầm đường, lên lầm xe, đánh bậy đánh bạ đi Cổ Lộc trấn, đánh bậy đánh bạ gặp được Bạch Hãn Triệt.

Nếu là gặp được người khác, Đồng Đồng sẽ cố gắng sống giống như trước kia vậy, bởi vì e ngại, mà cùng Đồng Hàm Trứu trở về.

Nhưng Bạch đại ca là người ra sao, là con của Bạch Quốc Công, là huynh trưởng của đương triều Thái tử cùng Vanh thân vương, hắn có chỗ dựa vững chắc, hắn không bao giờ muốn gặp Đồng Hàm Trứu đáng sợ nữa, không bao giờ mỗi ngày bị biến thành rất đau nữa, hắn phải theo Bạch đại ca chung quanh du ngoạn, còn muốn theo Bạch đại ca quay về kinh, rồi mới liền tránh ở kinh thành, ly Đồng Hàm Trứu thật xa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!