Chương 3: (Vô Đề)

Hồi cung ngày thứ hai, Bạch Hãn Triệt tự mình đem tẩm cung của phụ thân giữ một gian thiên điện thu thập đi ra. Tuy rằng hắn từ nhỏ lớn lên ở trong cung, nhưng hắn cũng không có tẩm cung của chính mình.

Trước khi  hai người kia ra cung, hắn cùng bọn họ ở chung một chỗ, sau khi ra cung hắn không phải ở chỗ của Vận Tranh thì chính là ở nơi của Vận Vanh, cho dù là hắn cũng có một cái sân, hắn cũng rất ít trở về trụ.

Nhưng ở trong lòng, hắn lại hy vọng chính mình có thể có một nơi chỉ dành riêng cho mình, cho dù chỉ là một gian nhà bé cùng một cái giường cũng đủ rồi.

Hãn Triệt.

Nghe được thanh âm, Bạch Hãn Triệt vui sướng quay đầu lại, vẻ mặt kinh ngạc:

"Tích Tứ?! Ngươi không phải đi Ngàn Phật Sơn sao?"

Lưu Tích Tứ, Lưu Vận Tranh cùng Lam Vận Vanh là huynh đệ ruột thịt. Hắn là người duy nhất xem Bạch Hãn Triệt là huynh trưởng, cũng là bằng hữu tốt nhất của Bạch Hãn Triệt.

Vốn tưởng rằng phải quá vài ngày mới có thể nhìn thấy hắn, không nghĩ tới đối phương trước tiên đã trở lại, điều này làm cho Bạch Hãn Triệt cao hứng vô cùng.

"Di, thật sự cũng không có gì, ta cùng Hoàng ông nội đi xong rồi liền trở về thôi. Vừa rồi ta đến thỉnh an phụ thân, hắn nói ngươi đã trở lại, ta liền lập tức đến xem ngươi." Lưu Tích Tứ đặt mông ngồi vào tấm đệm giường mà Bạch Hãn Triệt vừa mới trải ra, đem một gói điểm tâm ấn vào tay hắn:

"Trên đường hồi cung có ghé qua Thanh Sơn Lâu mua một ít điểm tâm, hãy còn nóng, ngươi nếm thử một chút đi."

Cám ơn. Bạch Hãn Triệt đem điểm tâm đặt ở trên bàn, rót cho Lưu Tích Tứ một chén trà,

"Ngươi đã mang tặng cho phụ thân chưa?"

Lưu Tích Tứ cười nói:

"Yên tâm, ta sao vậy có thể quên phụ thân." Tiếp theo, hắn chỉa chỉa Bạch Hãn Triệt,

"Nhìn lại ngươi xem, mới có nửa tháng không gặp, ngươi gầy thành bộ dáng như thế. Năm nay kinh thành bị mất mùa à?"

Thái tử ca ca cùng Nhị ca sẽ không lại khi dễ Hãn Triệt đó chứ, Lưu Tích Tứ lập tức nghĩ tới hai hoàng huynh bá đạo của hắn.

Đôi mắt Bạch Hãn Triệt thoáng ảm đạm, tiếp theo hắn lắc đầu:

"Tại vì thời gian đầu bận rộn quá nên ta đã quên ăn cơm."

"Ngươi thật đúng là, nếu kéo dài có thể chết người đó. Thái tử ca ca cùng Nhị ca làm sao có thể để cho người tuỳ ý quên ăn cơm chứ."

Lưu Tích Tứ bỏ qua  không tin, nhưng hắn gặp Bạch Hãn Triệt không muốn nhiều lời, cũng không hỏi lại, mà là thay đổi đề tài nói,

"Đúng rồi, Hãn Triệt, phụ hoàng nói đêm nay thỉnh người đến trong cung hát hí khúc, cùng đi xem đi."

Hảo. Lưu Tích Tứ không có truy hỏi tiếp nguyên nhân làm cho Bạch Hãn Triệt nhẹ nhàng thở ra. Hắn biết kia sự kiện lừa không được lâu lắm, nhưng giấu được ngày nào hay ngày ấy…..

"Ai, các ngươi có biết vì sao Hoàng Thượng đến nay cũng chưa cấp đại thiếu gia tước vị? Hoàng Thượng không sợ Quốc Công tức giận sao?"

"Việc như vậy mà ngươi cũng không biết.

Đại thiếu gia tuy rằng là dưỡng tử của Quốc Công, nhưng nghe nói hắn kì thật chính là nghiệt chủng do Thục Phi tư thông cùng thị vệ sinh ra.

Nghe nói lúc ấy Hoàng Thượng vô cùng giận dữ, xử trí tất cả cung nữ thái giám bên cạnh Thục Phi, Đại Hoàng tử Lưu Tư Diệu nhiễm bệnh tảo yêu (chẳng biết đây là cái bệnh gì nữa??), tất cả mọi người nói là bị Hoàng Thượng cấp giết.

Một năm sau, Quốc Công bế theo một đứa trẻ từ ngoài cung trở về, nói hắn là dưỡng tử, kia bộ dáng thật rất giống với Đại Hoàng tử. Ngẫm lại, Quốc Công tâm tính hiền lành y như Bồ tát, sao có thể để cho Hoàng Thượng giết Đại Hoàng tử chứ.

Nhưng mà nhìn xem thái độ của Hoàng Thượng đối với Đại Hoàng tử cũng có thể nhìn ra đại thiếu gia chính là tảo yêu của Đại Hoàng tử Lưu Tư Diệu.Ối trời ơi, ta còn cho là người khác nói bừa, không nghĩ tới sự việc thực sự là như thế.Chuyện này chúng ta chính mình trong lòng rõ ràng là tốt rồi, nhưng đừng chung quanh nói lung tung, nếu truyền vào tai của Thái tử cùng Nhị vương gia, khó giữ được cái mạng nhỏ này không nói, nếu mà bị khổ hình tra tấn so với chết còn làm cho người ta thống khổ hơn.

Thái tử gia năm ấy tám tuổi liền bởi vì  sự kiện này đã đánh chết  hai cái nô tài.Lời này ai dám nói lung tung a, chẳng qua là bốn người chúng ta thuận miệng tâm sự với nhau thôi. Bất quá việc này cũng kỳ quái, Thái tử điện hạ cùng Nhị vương gia nếu biết thân phận của đại thiếu gia, sao mà đối với đại thiếu gia rất mực giữ gìn a?

Bọn họ cùng đại thiếu gia so với cùng tiểu vương gia còn thân hơn, nghe nói Thái tử điện hạ cùng Nhị vương gia trước kia không ít lần vì Đại thiếu gia mà làm cho Tiểu Vương gia rất tức giận.Tin tức của ngươi đúng là cũ rít.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!