Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Chuyển ngữ: P
Nguồn:
--------------------------
Vốn dĩ Vương Bảo Nhạc không có ý định đến câu lạc bộ đấu vật tự do vào lúc này. Hắn cảm thấy mình không nên huếch quá như thế. Nhưng hôm nay hắn hết cách rồi. Có lẽ trong mộng cảnh gặp trục trặc nên dù ảo ảnh thứ nhất xuất hiện, hắn đấm đá thế nào cũng không thấy phản ứng.
Điều này càng làm cho hắn cảm thấy bất công, còn làm máu điên của hắn bùng lên. Vì thế mới đành phải nhắm đến câu lạc bộ đấu vật một lần nữa.
- Đừng chọc máu bố!
Liên tục bị đạp vào hạ bộ ròng rã hơn nửa tháng này khiến Vương Bảo Nhạc lửa giận ngút trời, hắn hùng hùng hổ hổ rời khỏi đạo viện, xông thẳng đến câu lạc bộ, khai báo qua loa xong lập tức tìm cửa bước vào.
Chỉ một lát sau, khi hắn đeo mặt nạ con thỏ và xuất hiện ở lôi đài trên tầng hai, trong nháy mắt thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Dù không ló mặt đến đây xa cách nửa tháng rồi, nhưng vẫn rất nhanh bị nhận ra, tiếng la đột ngột vang lên bùng phát tầng hai câu lạc bộ.
- Là con thỏ béo chuyên bẻ ngón tay!!
- Con thỏ béo kia, cuối cùng thằng oắt vô sỉ cũng ló mặt ra!
- Thỏ béo xuất hiện ở câu lạc bộ rồi!
Tiếng xôn xao bàn tán lan ra tứ phía, cũng không ít người truyền tin qua vòng truyền âm, trong thời gian ngắn đã đem tin tức này lan xa. Thậm chí không ít người đang bận rộn làm ở khắp nơi trong thành Phiêu Miểu cũng nhanh chóng nhận được tin tức này.
Giống như lúc này tại tòa nhà có trang viên vô cùng rộng rãi sang trọng nằm trong khu biệt thự cao cấp tại thành Phiêu Miểu chẳng hạn. Nhìn khu trang viên ấy có thể chắc chắn rằng ở mười bảy thành trì chủ chốt thuộc Liên Bang này không có cái thứ hai.
Bấy giờ bên trong có hai cô gái xinh đẹp đang cùng luyện tập với nhau.
Cô gái nhỏ hơn tầm mười sáu, mười bảy tuổi, một thân tu vi cổ võ cảnh giới Phong Thân. Cô nàng mặc bộ đồ luyện công thoải mái, mái tóc đuôi ngựa theo hoạt động của cơ thể mà di chuyển lên xuống. Da dẻ cô hồng hào mịn màng, có thể nhìn thấy mồ hôi tuôn rơi.
Cùng luyện tập với cô là một cô gái lớn tuổi hơn một chút, tầm tầm khoảng hai mươi. Cô gái này xinh đẹp hơn một bậc, mặc bộ đồ bó sát người khiến đường cong nổi bật nóng bỏng, mắt ngọc mày ngài, một thân tu vi vượt qua cảnh giới Phong Thân, đạt đến cảnh giới Bổ Mạch sơ kỳ.
- Rốt cuộc chị đã về rồi. Chị không biết được con thỏ béo chết tiệt kia vô sỉ cỡ nào đâu! Người như thế không thể để hắn tung hoành ở câu lạc bộ chúng ta được, mất mặt lắm!
Cô gái nhỏ vừa thở hổn hển, vừa cắn răng nói.
Có thể Vương Bảo Nhạc không nhớ được cô nàng này là ai, nhưng cô lại nhớ hắn cực kỳ sâu sắc, bởi cô chính là người đeo mặt nạ con mèo cùng mấy trăm người khác khiêu chiến với hắn.
Nghe em gái nói vậy, cô nàng kia mỉm cười, đang muốn an ủi thì đúng lúc này vòng truyền âm bỗng rung một cái, cô gái nhỏ mở ra nghe sau đó trợn tròn mắt.
- Chị, con thỏ béo kia xuất hiện rồi.
Chị phải giúp em dạy cho hắn một bài học!
Cùng lúc đó trong phòng huấn luyện ở hệ Chiến Võ trên đảo Hạ Viện thuộc đạo viện Phiểu Miêu, có một thiếu niên đang hung hăng nện từng quyền lên hình nhân bằng gỗ. Hình nhân này được làm theo yêu cầu, ngoài dáng người mập mạp ra trên mặt còn đeo mặt nạ con thỏ y hệt Vương Bảo Nhạc!
- Dám bắt ta gọi là bố, ta phải đánh chết ngươi!
Đánh qua đánh lại một hồi, bỗng nhiên hắn ngừng lại, cúi đầu nhìn về phía vòng truyền âm. Sau đó con mắt hắn sáng rực lên như đèn pha, ngửa mặt lên trời cười ha hả.
- Thỏ béo, lần này nhất định bắt ngươi phải gọi một tiếng bố!
Chuyện này cứ thể xảy ra ở rất nhiều nơi trong thành Phiêu Miểu, vô số bóng người không thể kể xiết từ mọi nơi đổ xô về câu lạc bộ. Mà lúc này bên trong câu lạc bộ cũng vang lên tiếng xôn xao râm ran liên tục không ngừng.
Mọi người ùa đến vây quanh lôi đài của Vương Bảo Nhạc, kể cả các lôi đài khác cũng không chiến đấu, chỉ trực nhào về đây xem.
Trong vòng nửa canh giờ Vương Bảo Nhạc xuất hiện ở đây đã có hơn mười người tới khiêu chiến, nhưng họ đều khóc rống kêu cha gọi bố đầu hàng vì bị hắn bẻ ngoặt ngón tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!