Chương 17: Linh thạch thượng phẩm

Đánh giá: 10 / 1 lượt

Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Chuyển ngữ: P

Nguồn:

---------------------------

Trăng sáng treo cao trên bầu trời, khung cảnh lúc này so với vầng Kiếm Dương ban sáng quả thật rất khác biệt. Vầng trăng của kỷ Linh Nguyên vẫn giữ y nguyên dáng vẻ như xưa trong trí nhớ của mọi người, vẫn nhẹ nhàng tỏa ra ánh sáng dịu mát bao trùm toàn bộ đảo Hạ Viện.

Nếu nói trong số ngọn núi của các hệ trên đảo Hạ Viện thuộc đạo viện Phiêu Miểu, nơi nào có linh khí nồng đậm nhất, mặc dù đỉnh Pháp Binh không tính là số một, nhưng cũng là không kém cạnh chút nào.

Dù sao tất cả học sinh hệ Pháp Binh mỗi ngày đều lao đầu vào tu luyện, chủ yếu là luyện chế linh thạch nên linh khí tiêu hao rất nhiều.

Nhưng cũng có vài điểm khác với các học sinh hệ còn lại. Mặc dù có thể cung cấp linh khí vô hạn, thậm trí còn được trời cao ưu ái cho phương pháp luyện chế, nhưng không phải là cho không. Hằng năm vẫn phải giao nộp một lượng linh thạch nhất định làm học phí, một khoản này thôi nhiều lắm rồi!

Đồng thời ở hệ Pháp Binh, ngoại trừ khi nghe giảng bài ở ba học đường chính là miễn phí ra còn những nhu cầu khác như ăn cơm, hay vào các phòng tu luyện đặc biệt đều phải xì linh thạch ra. Chính điều này khiến cho đám học sinh hệ Pháp Binh đều phải chắt chiu thời gian lao đầu luyện chế linh thạch.

Hệ Đan Đạo cũng tương tự, tất nhiên không khoa trương như hệ Pháp Binh. Còn về phần các hệ khác thì bọn họ kiếm tiền theo phương thức đơn giản hơn.

Mỗi hệ đều mở sân tu luyện cho học sinh, cũng cho phép các hệ khác cũng tham gia, chẳng qua nếu học sinh các hệ ngoài muốn dùng thì cũng phải bỏ ra một khoản không nhỏ.

Giống như núi Cảnh Vân của hệ Ngự Thú, trận đồ Bát Bảo của hệ Trận Văn, lầu Băng Hàn của hệ Cơ Quan, hay phòng Nham Thạch của hệ Chiến Võ, tất cả đều có thể giúp Khí Huyết đột phá thành công, trợ giúp tu luyện bước vào cảnh giới Phong Thân.

Cho nên mỗi ngày đều có rất nhiều học sinh ngoài hệ tiến nào, chỉ cần như vậy cũng đủ để bù hơn phân nửa vào mấy khoản chi tiêu cần thiết hàng ngày của hệ đó rồi.

Lúc này ở trên đỉnh Pháp Binh, các dòng linh khí vô hình đang chầm chầm di chuyển, theo sự dẫn dắt của học sinh Pháp Binh mà hóa thành vạn nhánh chảy đi. Đồng thời ở động tiên của học sinh đặc cách trên đỉnh núi, linh khí như dòng nước xiết mạnh mẽ chạy tới.

Trong động tiên lúc này, Vương Bảo Nhạc vô cùng mừng rỡ, nhìn Thái Hư Phệ Khí Quyết không ngừng di chuyển, cắn nuốt lượng linh khí khổng lồ đang thâm nhập vào cơ thể. Hắn đưa tay ra ngưng tụ linh khí, trong lòng bàn tay nhanh chóng hình thành linh thạch, cặp mắt

- Đột phá!

Ha ha, mình đột phá!

Vương Bảo Nhạc vui sướng, nhìn linh thạch trong lòng bàn tay từ bảy mươi lăm phần trăm tinh khiết thành lên bảy mươi sáu phần trăm, hắn khó nén được kích động, mừng rỡ vô cùng. Sau khi luyện xong một viên, hắn lại lôi một bọc đồ ăn ra, tì tì chén sạch.

- Nạp ít năng lượng, phải sớm đột phá lên tám mươi phần trăm.

Ngốn hết mấy bọc đồ ăn, Vương Bảo Nhạc quẹt miệng, chuẩn bị luyện chế thêm lần nữa thì sực nhớ ra.

- Mình phải cẩn thận một chút, không thể như lần trước được, mới lơ là một chút đã biến béo ú lên rồi!

Nghĩ đến đây, Vương Bảo Nhạc gật gù đồng ý.

Quá trình giảm béo lần trước khổ sở dã man, dù đã bước vào cảnh giới Khí Huyết của võ cổ nhưng.. Hắn thật sự không muốn thử lần nữa đâu..

- Con đường giảm béo thì dài mà rõ lắm gian nan, ây da chỉ có người kiên trì như mình mới làm được.

Vương Bảo Nhạc cổ vũ bản thân, hắn rất hài lòng với sự thận trọng này. Trong lúc vui vẻ, hắn cảm thấy nên khích lệ bản thân mình một chút, thế là lôi thêm một bao đồ ăn ra, nhồm nhoàm nuốt hết, sau đó vỗ vỗ bụng, bắt đầu luyện chế linh thạch.

Có lẽ ăn ở không đến nỗi nào, hoặc tác dụng của Hóa Thanh Đan quá đỉnh mà chỉ trong vòng vài này, độ tinh khiết của linh thạch do hắn luyện ra không ngừng tăng lên. Mà cơ thể hắn cũng không tích mỡ linh khí giống như trước.

Dường như sau khi thải bỏ số lượng lớn tạp chất ra khỏi cơ thể, linh khí cũng không tích lũy lại thành mỡ nữa, mà có vẻ tốc độ dòng chảy thâm thập vào cơ thể thuận lợi hơn trước.

Một mặt có thể nâng cao độ tinh khiết của linh thạch, mặt khác có thể âm thầm tăng cường thể chất của Vương Bảo Nhạc, khiến cho cảnh giới Khí Huyết chậm rãi tinh tiến không ít!

Vương Bảo Nhạc càng thêm vui vẻ, cho đến khi luyện ra linh thạch tám mươi phần trăm tinh khiết mà cơ thể vẫn thon thả như cũ. Hắn cũng dần dần buông lỏng cảnh giác, bắt đầu toàn tâm toàn ý chăm chú tu luyện.

Thời gian cứ vậy trôi qua như nước chảy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!