Chương 10: Đại Tần (3)

Vốn tưởng sau đó, Dận Không sẽ được yên ổn, hắn không nghĩ tới, Trung sơn nhị hoàng tử Trương Kính Duyên là đi đến trước mặt kính tửu, Dận Không đối với tên này trong lòng đã có sự phản cảm đến cực điểm, tên Trương Kinh Duyên muốn mời rượu Dận Không rõ ràng là muốn đem hắn ra làm trò cười một lần nữa

Dận Không mặc dù không muốn làm trò cười cho mọi người, nhưng hắn không thể từ chối, hắn giả bộ khiêm cung, cùng Trương Kính Duyên cạn ba chén, sau đó các khách nhân khác lần lượt tới trước Dận Không, trước chúc mừng sau kính tửu, hắn thầm nghĩ :

"Sợ rằng không kịp thực hiện chí lớn, ta đã chết vì rượu ở thái tử phủ này rồi"

Hắn bèn giả say , miệng lắp bắp nói:

-Dận Không… cao hứng.. cao hứng..

Hai thị nữ đến bàn của hăn lại rót đầy rượu, Dận Không si mê nhìn hai nàng, sau đó hắn nắm ống tay ao của một nàng, kéo mạnh, đem nàng kia ôm vào lòng

Ả thị nữ thét lên một tiếng kinh hãi, sau đó hắn dụi đầu vào người thị nữ, dùng ngón tay móc cái họng mình một cách kính đáo

-Oa…. oa

Tiếng ói vang lên, Dận Không đem hết thức ăn và rượu toàn bô phun lên thân thể người thị nữ

Mọi người thấy bộ dáng say xỉn của hắn liền ầm ầm cười vang, ả thị nữ khóc lóc thoát ra khỏi người hắn che mặt chạy ra ngoài cửa

Yên Nguyên Tịch cười to :

-Bình vương say …..

Dận Không bước chân siu vẹo, miện nói lắp:

-Ta… không có say….. Ta còn có thể uống….

Sau đó tự tay rót đầy chén rượu, bầu rươu trên tay run rẩy , rót đầy ra bàn

au đó hắn cầm ly rượu bước chân khập khiển đi tới trước mặt thái tử Tần nói:

-Thịnh tình của thái tử…. Dận Không …vô cùng.. cảm kích…không có gì…. Báo đáp.. chỉ có chén rượu này…. để biểu đạt… lòng cảm kích…..

Dận Không tay run run cầm chén rươu lên uống

Đại sảnh đang náo nhiệt ồn ào, bổng nhiên yên tỉnh tức thì, Dận Không chợt nghe được một tiếng nói lạnh lùng:

-Vừa rồi là ai khi dễ Vân nhi??

Hắn ngẩng khuôn mặt khờ khờ đang cười lên nhìn, thì thấy một Hồng y thiếu nữ đang đi tới, trên người nàng là một bộ trang phục màu đỏ, gương mặt không trang điểm nhưng vô cùng hồng hào, đẹp không bút nào tả xiết, tuổi ước chừng mười bảy , mười tám, mái tóc đen mượt búi gọn gàng, trước ngực vun cao thật động lòng người

Cô gái có khuôn mặt và thân hình tuyệt đẹp, nhưng trên đôi chân mày đang lộ vẽ tức giận cực điểm

Yên Nguyên Tịch cười nói:

-Lâm nhi! Bình vương do say rượu, nên không giữ được mình, không phải hắn cố ý, ngươi cần gì so đo với hắn

Dận Không ngẫng ra, không nghĩ tới trước mặt mình là Tần quốc cửu công chúa Yên Lâm, theo lời nàng ói, thị nữ mà hắn oi trên mình chính là thị nữ của nàng, một cái phiền toài vô tình mà có đây, hắn thầm nghĩ

Yên Lâm gương đôi mắt lạnh băng nhìn hắn, đột nhiên tay vung lên tát toàn lực vào mặt Dận Không, một là cái tát bất ngờ, hắn không kịp ứng phó, hai là hắn đang giã bộ say rượu, trong nhất thời trên mặt hắn hiện ra năm ngón tay như là bị đóng dấu, không nghĩ tới nàng ra tay nhanh và mạnh đến như vậy

Hắn a a cười khúc khích, chuyện hôm nay Dận Không không thể làm gì khác hơn là giã bộ say rượu cho tới cùng, thân thủ hắn hướng bàn tay Yên Lâm chộp tới , miệng nói:

-Tiểu mĩ nhân….. theo ta .. hic .. hic .. uống một chén nào

-Dâm tặc!

Yên Lâm đảo đôi chân mày, giơ chân lên đạp Dận Không một cái, hắn té lồm cồm trên mặt đất, chén rượu trong tay bay đi, ướt cả mặt đất

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!