Mọi người ai cũng ghen tị với Tần Sương, một cô gái nhà quê không đỗ đại học, vậy mà lại có thể lấy được một Doanh trưởng như Ninh Thần Sanh.
Chỉ có Tần Sương mới biết, kiếp trước vì không thể vào đại học mà cô đã phải chịu bao nhiêu đau khổ.
Còn người chồng ấy sau khi ly hôn với cô, đã cưới cô em gái là sinh viên đại học của cô.
Sống lại một đời, cô chỉ muốn tham gia kỳ thi đại học, thay đổi vận mệnh, tránh xa tất cả bọn họ.....
Tần Sương vừa mở mắt ra đã nghe thấy một giọng nói trầm thấp lạnh lùng quát lên.
"Tần Sương! Em còn định làm loạn đến bao giờ?"
Cô hoàn hồn, quay đầu nhìn sang, lập tức mở to mắt kinh ngạc: Ninh Thần Sanh?
Người chồng sĩ quan mà cô đã ly hôn từ lâu, sao lại xuất hiện trước mặt cô?
Tần Sương nhận ra điều gì đó, lập tức quay đầu nhìn tờ lịch treo trên tường, ngày 21 tháng 3 năm 1987!
Quả nhiên, cô đã sống lại quay về hai mươi năm trước.
Nhớ lại kết cục c.h.ế. t cóng trên đường phố vào đêm giao thừa ở kiếp trước, Tần Sương cảm thấy cơ thể vẫn còn lạnh run.
Mải mê suy nghĩ, Ninh Thần Sanh vẫn đang cau mày khó chịu nói:
"Em lại muốn gây chuyện gì nữa? Anh đã nói rồi, đưa đón Tần Uyển là vì dạo này ngoài phố không được an ninh."
"Em ấy là em gái em, em làm loạn như vậy ảnh hưởng đến em ấy thế nào, em đã từng nghĩ đến chưa?"
Tần Sương sững sờ một lúc mới nhớ lại những chuyện đã xảy ra ở kiếp trước.
Kiếp trước cô bị gia đình hãm hại, không thể tham gia kỳ thi đại học, còn bị bán vào một xưởng lao động chui.
Chính Ninh Thần Sanh, người anh hàng xóm thanh mai trúc mã, đã dẫn quân đội đến cứu cô ra ngoài.
Sau đó, cô kết hôn với Ninh Thần Sanh, nhưng em gái cô, Tần Uyển, thì ba ngày hai lượt tìm đến anh ta.
Ninh Thần Sanh luôn lạnh lùng với cô nhưng lại quan tâm đặc biệt đến Tần Uyển, thậm chí còn đích thân đưa đón cô ta đi học.
Kiếp trước, vì những chuyện này mà cô và Ninh Thần Sanh cãi nhau không ít lần.
Cuối cùng, họ ly hôn, cô bị cha mẹ bán cho một lão già với giá hai trăm đồng, và rồi c.h.ế. t cóng trên đường phố...
Tần Sương nhanh chóng thu lại suy nghĩ, hạ mắt che giấu cảm xúc.
"Em biết rồi, anh yên tâm đi, em sẽ không làm gì nữa."
Ninh Thần Sanh vẫn lạnh mặt:
"Em đã hứa bao nhiêu lần rồi, có lần nào làm được chưa?"
Tim Tần Sương nhói lên, nghĩ đến việc sau này anh ta sẽ kết hôn với Tần Uyển.
Cô mím môi nói:
"Anh không tin cũng không sao, dù sao bây giờ em chỉ muốn thi đại học."
"Đợi em đỗ đại học, chúng ta ly hôn."
Đến lúc đó, anh ta muốn chăm sóc ai, muốn ở bên ai cũng không liên quan gì đến cô nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!