Chương 7: (Vô Đề)

Tạ An Thái liền đi theo phía sau bà ta, ông ta không khỏi đổ mồ hôi, lần này nhà ông ta sẽ phải rước cái thứ nữ nhân dâm tiện đó vào rồi.

Vào gian phòng kín khác, Chu phu nhân dặn đám gia nhân tiếp tục phục vụ khách khứa, còn bản thân ngồi sẵn chờ nhà Tạ An Thái mở lời.

Ông ta khó khăn, cúi đầu cong lưng chắp tay mà nói. 

"Phu nhân, là nhi tử nhà ta có lỗi, xin được tạ lỗi với phu nhân"

"Tạ lỗi, ngài tính tạ lỗi cho thanh danh nữ nhi ta kiểu gì?"

"Tại hạ xin được đem sính lễ qua cho nhà phu nhân"

"Như thế còn được, ta cũng muốn nữ nhi ta có nơi chốn yên thân, chỉ là chức quan nhà ngươi hơi thấp, ta sẽ xin hoàng thượng thăng cấp cho ngươi, như thế hai ta đều không thiệt thòi"

Tạ An Thái  nghe vậy mừng như mở cờ trong lòng, vậy thì nhất định phải lấy nữ nhân này về, chắc chắn đường quan lộ hắn sẽ nở rộ.

Đa tạ phu nhân

Chu phu nhân tạm thời hài lòng với hôn sự này, giờ chỉ chờ nữ nhi tỉnh lại mà thông báo cho nàng ta biết. 

Vụ việc của đại cô nương nhà bá tước được bưng bít rất kĩ, cả đám người đi theo hóng chuyện kia, không kẻ nào dám hé răng, chỉ sợ liên lụy vào thân.

Gác Xép Của Tiếu Tiếu

Tiệc tan đã được 3 hôm, Tạ An Thái bức nhi tử phải qua cầu thân nhà phủ bá tước, nhưng một hai Tạ Kỳ không chịu, hắn cho rằng bản thân bị ám hại.

Tạ An Thái nghe vậy thì đánh hắn một trận bắt quỳ ở từ đường sám hối, Tạ Kỳ quỳ ở từ đường 2 ngày trời không biết rằng phụ thân đã thay hắn đi cầu thân.

Cả kinh thành giờ ai ai cũng biết, hắn cùng nhà họ Lâm đã hủy hôn, còn được lấy cả đại cô nương nhà bá tước, ai cũng nói nhà hắn gặp may, một bước lên cành cây cao.

"Tạ công tử, công tử mau ăn gì đi, cứ nhịn thế này sao được"

Tiểu Đinh vừa nói vừa cầm chén cháo đến cho công tử nhà hắn, công tử nhà hắn đang tuyệt thực để phản đối hôn sự.

"Ta không ăn, dù có c.h.ế. t ta cũng không lấy nàng ta, nữ nhân đã thất tiết lại là dâm nữ có tiếng, ta thà c.h.ế. t còn hơn"

"Công tử nhỏ miệng, công tử chưa hay biết sao, lão gia đã đem sính lễ cầu thân rồi"

Ngươi nói gì

"Nô tài không nói điêu, giờ này tháng sau là cử hành hôn lễ"

Tạ Kỳ bật dậy, lao ra khỏi phòng tìm phụ thân hắn, Tạ An Thái thấy nhi tử đã tỉnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn đến chất vấn.

"Phụ thân, sao người lại cầu thân nàng ta, nàng ta có danh tiếng ra sao, người không rõ hả"

"Thì sao, lỗi vẫn là ngươi làm, mất mặt cả dòng họ còn đòi ra đây đối chất với ta, ngươi nghe đây. Đích thân hoàng thượng ra chiếu chỉ, phong ngươi lên làm Hình bộ thượng thư, ta là phụ thân ngươi còn chưa được lên chức thượng thư đó đâu, đỡ 20 năm ngươi phấn đấu, người còn đòi gì?

Còn nữa, đại tỷ của ngươi vào cung được gần 8 tháng nay, không có được trọng dụng gì, cũng nhờ lần này mà được thăng lên ngôi tần.

Đại tỷ ngươi còn mới mang thai, sinh ra nam tử thì ngươi xem, chức phi có phải trong tay hay không?

"Hắn quỳ thụp xuống xin phụ thân hắn."Phụ thân, nhi tử có thể tự cố gắng đạt được tước vị, không muốn nhờ bất cứ vào aiTự cố gắng? Ta đây gần 15 năm vẫn chỉ làm đến lang trung là cao nhất, nay có cơ hội tốt như vậy ngươi nhịn nhục một chút thì đã sao, ai bắt ngươi lấy nàng về phải yêu nàng ta, cứ chiều theo ý nàng ta là đượcViệc nhục nhã như vậy sao con làm đượcKhông làm được thì cả nhà cùng chết, chiếu thư đã ban rồi, làm trái lệnh hoàng thượng, người sống được chắc"

Tạ Kỳ nghe xong thì xụp đổ, hắn đành lững thững quay về phòng mình, mặc dù thâm tâm hắn không muốn nhưng cũng đành phải chấp nhận.

Hắn nhớ tới Uyển Nhi, liền lấy giấy bút ra viết một lá thư cho nàng, hắn hy vọng nàng đọc được sẽ cùng hắn bỏ trốn.

Uyển Nhi sau vài ngày dưỡng thương thì đã tỉnh hẳn, nàng còn phải giả vờ đau khổ chua xót thêm vài hôm nữa, thật ra trong lòng nàng đang mở hội.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!