Chương 3: (Vô Đề)

Xe vừa đến cổng nhà, gia nhân trong phủ đã vội hớt hải chạy ra đón, còn không quên bẩm báo đến Trương lão gia. 

"Lão gia, có Lễ bộ thượng thư Lâm Diễn Đạo cùng gia quyến đến xin gặp mặt"

"Lâm đại nhân sao? Tại sao tự nhiên lại đem cả người nhà đến gặp nhỉ?"

Nguyệt Cầm nghe vậy, nàng biết chắc chắn là Uyển Nhi đã tìm cách để đến nhà nàng, nàng xuống xe ngựa chạy về phía cổng phủ, nàng cuống tới mức suýt thì vấp ngã.

"Kìa cô nương của tôi, con phải cẩn thận chứ"

Cầm nhi kẻo ngã con

Phụ thân và mẫu thân đồng thời lên tiếng, quở trách nữ nhi hấp tấp, Trương lão gia nhìn phu nhân nhà mình khó hiểu.

"Nàng có thấy nữ nhi nay có gì khác lạ không?"

"Chàng không biết đâu, con bé ngủ gục ở gốc cây đa, tỉnh lại thì khóc làm ta hết hồn"

"Thật sao, tối nay nàng qua xem nữ nhi thế nào"

Trương phu nhân gật đầu với phu quân, bà cũng tính tối nay đến thăm hỏi nữ nhi, cả hai phu thê nhanh chóng đến sảnh chính để nói chuyện.

Nguyệt Cầm vào trước cả phụ mẫu, nàng đã thấy có hai người ngồi tại ghế chờ đợi, còn có một cô nương mặc váy lụa xanh, dung mạo tựa như hoa, tóc dài bóng mượt bay trong gió.

"Lâm đại nhân, có việc gì hệ trọng khiến hai phu thê ngài phải đại giá quang lâm tới phủ ta vậy?"

Trương lão gia từ xa cất giọng chào hỏi, nàng cũng vội vàng hành lễ, ánh mắt nàng vẫn dừng lại tại chỗ Uyển Nhi.

"Bá phụ, bá mẫu nhi nữ xin thỉnh an hai người"

"Mau đứng lên cô nương, ta là đông học với phụ thân của con, đừng khách sáo quá"

Uyển Nhi cũng nhận ra Nguyệt Cầm đang nhìn nàng, cả hai không khỏi xúc động rưng rưng ngấn lệ. 

"Ra đây là tam cô nương nhà Trương đại nhân, quả nhiên dung mạo xuất chúng"

Lâm lão gia gật gù khen ngợi nàng, mẫu thân nàng vội lên tiếng.

"Đại nhân, nữ nhi nhà ta sao bằng nhị cô nương nhà ngài, nhìn nhị cô nương như châu báu, nữ nhi nhà ta không bằng được 1 nửa"

Lâm phu nhân cùng cười, kéo tay nữ nhi nhà bà ra, Uyển Nhi tiến lên hành lễ với phu thê Trương đại nhân. 

"Thúc phụ, thúc mẫu, nữ nhi xin thỉnh an hai người"

"Cô nương nhà đại nhân quả thật ngoan ngoãn hiền lành"

Nguyệt Cầm vội kéo tay phụ mẫu. 

"Mẫu thân, nữ nhi muốn đi chơi cùng Trương cô nương ngoài bờ hồ, mẫu thân đồng ý với con nhé"

"Được rồi, mau đi đi, cẩn thận ra gió lâu lại cảm lạnh"

Uyển nhi cũng xin mẫu thân của nàng, Lâm phu nhân để nàng đi cùng, hai vị mẫu thân nhìn nhi nữ nhà mình, mà không khỏi nở nụ cười, cả hai cũng quay lại bàn trà ngồi nói chuyện.

Nguyệt Cầm kéo tay Uyển Nhi ra một góc hồ, cả hai mặt đã ướt đẫm, lập tức ôm lấy nhau mừng mừng tủi tủi. 

"Lâm tỷ, tỷ có sao không?"

"Ta không, muội thì sao, có để sơ hở gì không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!