Chương 8: (Vô Đề)

Nhiễm Mục Kì nói ngọ thiện sẽ cùng ăn với Nhiễm Mặc Phong, thế nhưng Nhiễm Mặc Phong không nghĩ tới chính là – ngọ thiện không chỉ nó và hoàng bá, mà còn có một đống người. Trừ bỏ tam hoàng tử Nhiễm Lạc Nhân từ nhỏ thể nhược nhiều bệnh không tham dự ra, nữ nhân cùng trẻ con ở hậu cung đều đến đây.

Ngay khi Nhiễm Mặc Phong nhìn thấy đám người trong đại điện, mắt phải màu đỏ của nó chậm rãi xoay tròn, người trong điện – nháy mắt trên mặt xuất hiện sợ hãi không thể che dấu. Nó nhìn bọn họ một vòng, rồi mới chuyển tầm mắt lên trên thức ăn ở trên bàn.

Còn Nhiễm Mục Kì chỉ tựa tiếu phi tiếu nhướng mi nhìn thê tử cùng các con của mình.

Hoàng hậu tiến lên trước, quỳ xuống hành lễ, những người khác đi theo phía sau nàng quỳ xuống.

"Bệ hạ, hoàng thúc hôm nay quay về biên quan, đem thế tử để lại trong cung, thiếp thân sợ thế tử lạ chỗ mà không thoải mái, nên đã tự tiện làm chủ thừa dịp ngọ thiện hôm nay để cho Phong Nhi quen biết với các hoàng bá mẫu cùng các vị hoàng huynh hoàng tỷ, để cho Phong Nhi có thể nhanh chóng quen thuộc với cuộc sống trong cung, cũng để cho hoàng thúc có thể an tâm ở biên quan giết địch.

"Hoàng hậu tất cung tất kính thành khẩn nói, trên mặt tận lực bảo trì ôn hòa tươi cười. Nhiễm Mục Kì nhìn nhìn người quỳ trên mặt đất, nói:"Hoàng hậu so với trẫm có tâm hơn, trẫm còn đang nghĩ khi nào thì để cho các nàng cùng Phong Nhi gặp mặt, hiện tại trẫm đã an tâm.

Đều đứng lên đi.Tạ ơn bệ hạ.

"Một đám người đều đứng lên, ngẩng đầu nhìn hướng Hoàng thượng, biểu tình của mọi người có chút không tự nhiên đều rơi vào trong mắt Nhiễm Mặc Phong. Nhiễm Mục Kì cầm tay Nhiễm Mặc Phong đi đến bên bàn ăn, nói,"Đều ngồi đi, Phong Nhi, ngồi vào bên người thái tử đi.

"Y vừa nói xong, có người trong mắt hiện lên phẫn hận. Mà Nhị hoàng tử nguyên bản ngồi ở bên người thái tử phải ngồi lui xuống bên cạnh, Nhiễm Mục Kì tựa hồ vừa lòng mà gật gật đầu. Thấy Nhiễm Mặc Phong đã ngồi vào chỗ, Nhiễm Mục Kì cũng ngồi xuống, nâng chén nói:"Hôm nay, Mục Lân đi biên quan, bởi vì chiến sự lần này cực kỳ nguy hiểm, hơn nữa Phong Nhi đã tới tuổi phải đọc sách, cho nên đệ ấy đem Phong Nhi phó thác cho trẫm, mong trẫm hảo hảo chiếu cố chất tử.

Hoàng hậu.....

"Nhiễm Mục Kì chuyển hướng về phía Ngũ thị ngồi ở bên cạnh mình, hoàng hậu lập tức giơ lên chén rượu."Hậu cung có nàng, trẫm rất yên tâm, mấy ngày Phong Nhi ở trong cung này, mong hoàng hậu chăm sóc.Thiếp thân không dám.

"Hoàng hậu vội vàng nói, rồi mới nhìn về phía Nhiễm Mặc Phong,"Phong Nhi cứ xem hoàng cung như là vương phủ, xem bá mẫu cùng với các vị bá mẫu khác như là mẫu thân của con.Hoàng Thượng, thiếp thân cùng với các tỷ tỷ muội muội đều cao hứng khi Mặc Phong có thể ở lại trong cung. Mặc Phong bồi hoàng thúc ở biên quan nhiều năm, sợ là chịu không ít khổ, thời gian dài cũng ảnh hưởng đến thân mình, vẫn là ở trong cung tốt nhất.

Mặc Phong cùng ca ca tỷ tỷ rất ít gặp mặt, ở trong cung lâu một chút để mọi người càng thêm quen biết lẫn nhau, tương lai mới không cảm thấy xa lạ.

Ngài nói đúng không, tỷ tỷ?

"Trương phi cười duyên nói, trên mặt là tươi cười cực kỳ tự nhiên, tựa hồ đã rất quen thuộc với cặp mắt dị sắc kia đích."Muội muội nói rất đúng.

"Hoàng hậu khen ngợi nói, rồi mới nhìn Hoàng Thượng liếc mắt một cái, thấy đối phương cho phép, nàng đứng lên, đi xuống, đi tới trước mặt Nhiễm Mặc Phong, đưa tay nói,"Phong Nhi, hoàng bá mẫu mang con đi làm quen với các vị bá mẫu, ca ca cùng tỷ tỷ.

"Nhiễm Mặc Phong ngẩng đầu nhìn nhìn, rồi mới đứng lên, nhưng không có đưa tay ra. Hoàng hậu cũng không để ý, mang nó đi đến trước mặt Trương phi nói:"Trương thục phi nương nương, là nhị hoàng bá mẫu của con.

"Trương phi cười nhẹ đối với Nhiễm Mặc Phong gật đầu, Mặc Phong nhìn nàng một cái, liền rũ mắt xuống."Phong Nhi, đây là Triệu thục phi nương nương, là tam Hoàng bá mẫu của con.

"Đối phương cũng là cười nhẹ gật đầu, Nhiễm Mặc Phong lại không rũ mắt xuống, mà là thẳng ngoắc ngoắc nhìn nàng."Phong Nhi, đây là Nghiên phi nương nương, là tứ hoàng bá mẫu của con."

Cuối cùng, hoàng hậu giới thiệu chính là vị phi tử địa vị thấp nhất trong bốn vị, cũng phi tử được sủng ái nhất – Nghiên thị.

Đối phương là người đẹp nhất trong bốn người, dáng người rất chuẩn, cũng vì nguyên nhân đó mà nàng mới có thể lấy thân phận vũ nữ vào ở trong Đông cung, trở thành tần phi, vi Nhiễm Mục Kì sinh hạ một trai một gái.

Mặc Phong.

Nghiên thị mở miệng kêu một tiếng, thanh âm ngọt ngào, Nhiễm Mặc Phong rũ mắt xuống, nhìn thức ăn ở trước mặt nàng.

Phong Nhi.

Hoàng hậu đột nhiên chủ động kéo tay Nhiễm Mặc Phong, không để ý đối phương không muốn, đem nó đưa tới phía bên hoàng tử kia, đối với một người nói,

"Lạc Thành, con là đại ca, con mang trứ Phong Nhi đi làm quen với các hoàng đệ cùng hoàng muội đi." Nói xong, đem tay Mặc Phong giao cho thái tử.

Nhiễm Mặc Phong rất nhanh rút tay về, màu đỏ trong mắt dần dần đậm lên, mà thái tử tắc căn bản không đưa tay ra, trừng trứ nó.

Thái tử? Ngữ khí Nhiễm Mục Kì kéo dài. Thái tử vội vàng đứng dậy khom người nói: Dạ, phụ hoàng.

Rồi mới không tình nguyện đi đến trước mặt Nhiễm Mặc Phong, căm tức liếc nó một cái, xoay người đi, cũng thấp giọng nói: Đi theo!

Nhiễm Mặc Phong đứng tại chỗ bất động, thái tử cũng không quản nó, thẳng đi đến trước mặt Nhị hoàng tử, nói: Nhiễm Lạc Tín.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!