Dù là thứ xuất, nhưng vì là con của người ông yêu thương nhất, ông vẫn dồn mọi tâm huyết vào bọn họ.
Ông mời danh sư về dạy dỗ Cố Hoài An, còn vì Cố Bảo Châu mà mời nữ phu tử, để nàng học cầm kỳ thư họa, những gì một tiểu thư quyền quý cần học, đều được học đầy đủ.
Cố Hoài An tỏ ra khá tầm thường, không có gì nổi bật, nhưng tài danh của Cố Bảo Châu lại được lan truyền khắp nơi.
Phụ thân tuy đã ghi danh Cố Bảo Châu và Cố Hoài An dưới phòng nhị phu nhân, nhưng không để bọn họ ở đó, mà mua một tiểu viện cạnh nhà để an bài.
Để đề phòng bất trắc, ông còn mời mấy vị võ sư về trông coi, e ngại ta sẽ tấn công bất ngờ.
Vừa bước vào nhà, cửa đã bị khóa lại. Trước cửa còn có một nhũ mẫu to lớn, vai rộng, thân hình mập mạp, canh giữ không cho ta ra ngoài.
Phụ thân sau khi ra ngoài nghe ngóng tin tức, lúc trở về sắc mặt đại biến.
Ông đá tung cửa phòng ta. Khi ấy ta vẫn ung dung uống trà.
Ông giận dữ quát lớn, sai người bắt ta lại rồi ném vào nhà kho.
"Ngươi gây họa bên ngoài còn dám quay về!"
Như nhớ ra điều gì, ông nở nụ cười lạnh lẽo:
"Đã về rồi thì đừng mong rời khỏi Cố gia nữa."
"Giờ ngươi đã đắc tội công chúa, hầu phủ cũng đuổi ngươi đi, còn ai sẽ bảo vệ ngươi nữa đây?"
Ông cười ngạo nghễ, nói tiếp:
"Cố Nam Sơ, món nợ ngươi thiếu Hạ Bạch Liên, cũng nên trả rồi."
Ta bị giam giữ nghiêm ngặt, nhưng ông chưa vội lấy mạng ta, vì có người từ ty muối Giang Nam đến, ngầm thương thảo chuyện hôn sự của ta với ông.
Quan ty muối, Trần đại nhân, là một vị quan chuyên quản muối, tiền tài không thiếu. Phụ thân đang lo lắng về chuyện hôn sự của Cố Bảo Châu và tiền đồ của Cố Hoài An.
Như người ta thường nói,
"có tiền mua tiên cũng được," ông đã bị cám dỗ.
May thay, nhũ mẫu canh giữ ta đã bị cữu mẫu ta mua chuộc, ít nhất trong chuyện ăn uống, ta không phải chịu cảnh cơm thiu thức hỏng.
08
Yến mừng sinh thần của Tạ Giai, đột nhiên gửi thiếp mời đến phụ thân ta, yêu cầu ta tham dự.
Phụ thân không biết nghĩ đến điều gì, trên mặt lộ vẻ ngờ vực, bất an.
"Công chúa có ý gì đây?"
Ta tựa người vào đống củi khô, nhàn nhạt đáp:
Không biết.
Ông túm lấy ta, nghiến răng nghiến lợi:
"Ngươi rốt cuộc đang tính toán điều gì? Tốt nhất đừng để ta phát hiện, nếu không, ta sẽ cho ngươi đẹp mặt."
Nói xong, ông bỏ lại ta, lâm vào tình cảnh khó xử.
Ông muốn để ta dẫn Cố Bảo Châu cùng đến yến mừng sinh thần, nhưng lại lo ta sẽ giở trò hãm hại đứa nhi nữ cưng của ông.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!