Phán Nhi kéo tay Thu Hương lên, cho Trần bà bà thấy chiếc vòng ngọc trên cổ tay nàng.
Vàng bạc có giá, nhưng ngọc thì vô giá, đặc biệt là chiếc vòng ngọc trong suốt, khó tìm và quý hiếm. Làm sao một nha hoàn có thể sở hữu được?
"Xin Trần bà bà tha mạng, xin tha mạng!"
Trần bà bà không đáp, chỉ lạnh lùng ra hiệu, lập tức có người tiến lên bịt miệng Thu Hương và kéo nàng ra ngoài.
Thu Hương sẽ đối mặt với điều gì?
Là sống hay chết?
Ta không có tâm trí để quan tâm.
Vì chính bản thân ta còn đang khó giữ được mình.
10
Trần nhũ mẫu bảo ta ngồi chờ một lát rồi vội vàng cầm tranh của ta ra ngoài.
Phán Nhi tràn đầy vui mừng.
Ta chỉ im lặng uống trà, không nói gì.
"Tiểu thư, nhất định cô sẽ giành được vị trí đầu bảng."
Rồi sao nữa? Ta hỏi Phán Nhi.
...
Phán Nhi im lặng.
Không gia đình nào tuyển chính thất mà tổ chức rình rang thế này cả. Thông thường, họ sẽ ngầm dò la, xem xét ý tứ, sau đó mới nhờ mối mai đến đề thân.
"Tiểu thư không muốn sao?"
"Ta muốn dốc hết sức mình để cho thiên hạ biết ta có bản lĩnh, biết rằng trên đời này có một người như ta, để có cơ hội được chọn làm chính thê."
Nếu không, ta đã sớm che giấu khả năng của mình.
Trần nhũ mẫu nhanh chóng quay lại, cúi mình hỏi:
"Tạ tiểu thư có thể sao chép thêm vài bức tranh khác nữa không?"
"Được, nhưng hôm nay trời đã tối..."
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng còm review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB Xoăn dịch truyện để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Ta hơi đắn đo rồi nói:
"Ngày mai ta sẽ quay lại."
"Lão nô xin tiễn Tạ tiểu thư."
Ta thẳng lưng bước ra khỏi cổng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!