Lời chàng khiến ta lạnh toát, nước mắt không kìm được mà rơi xuống.
Ta siết c.h.ặ. t t.a. y áo chàng, nghẹn ngào:
"Thiếp không muốn, thiếp không thể chịu được, cũng không cam lòng."
Đại tẩu là một kẻ điên cuồng và hiểm độc. Nàng luôn cho rằng Kỷ Nhuận Từ đã cướp đi chức thế tử của chồng nàng, và ta đã đoạt mất vị thế thế tử phi mà nàng nhắm đến.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng còm review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB Xoăn dịch truyện để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"Vậy nên ta đã phải bày trò đúng lúc. Nếu họ dám cướp con chúng ta, ta sẽ vào cung xin từ bỏ chức thế tử và đưa nàng cùng con rời khỏi đây. Dù không dựa vào gia tộc này, ta vẫn có thể mang lại cho nàng danh phận và cuộc sống sung túc."
Chàng nhắc nhở ta:
"Nhớ kỹ, đừng tùy tiện ăn bất cứ thứ gì, cho dù có thèm đến đâu. Chỉ tin tưởng Phán Nhi, Khả Nhi, và ma ma. Nếu thấy đồ ăn có vị lạ, lập tức ngừng ngay. Hãy rút hết hương liệu ra khỏi phòng."
Chàng nắm c.h.ặ. t t.a. y ta:
"Không chỉ phải đề phòng người trong phủ, mà còn phải cẩn trọng với kẻ ngoài."
"Trong phủ có nhiều con, nhưng đều là con của các thiếp thất. Đứa trẻ trong bụng nàng là đích tôn, mang theo quá nhiều kỳ vọng và trách nhiệm."
Ta không kìm được một cái rùng mình.
"Muốn đội vương miện, trước hết phải chịu được sức nặng của nó. Thiếp hiểu rõ điều đó."
Tranh đoạt ngai vàng giữa các hoàng tử đã là chuyện tàn khốc, trong phủ Vương gia cũng không khác gì một phiên bản thu nhỏ của cuộc chiến quyền lực ấy.
Các con trai tranh giành công khai, còn các con dâu ngấm ngầm đấu đá.
Những đứa trẻ cùng mẹ còn tranh đoạt không ngừng, huống hồ là những kẻ khác mẹ.
Ta nhìn Kỷ Nhuận Từ, hỏi:
"Hồi nhỏ, chàng đã phải chịu nhiều ấm ức lắm đúng không?"
Chàng mỉm cười, lắc đầu:
"Không hẳn. Đại ca văn võ toàn tài, mấy huynh đệ khác đều giỏi giang, còn ta thì lười biếng. Tuy không ăn chơi trác táng, nhưng chưa từng bỏ qua bất kỳ yến hội hay cuộc vui nào."
Ta khẽ nhướng mày:
"Những yến tiệc đó dễ đi lắm sao? Nếu chàng không có tài, chẳng phải sẽ bị chê cười sao? Ban ngày chàng vui chơi, còn ban đêm thì đốt đèn học đúng không?"
"Phu nhân quả là người hiểu ta."
Những yến hội của công tử thế gia vốn không dành cho kẻ bất tài.
Dù Kỷ Nhuận Từ khiêm nhường, nhưng không có nghĩa chàng thiếu tài năng hay không có lòng tự trọng.
Muốn được người khác tôn trọng, bản thân phải có thực lực.
Những kẻ trụy lạc chỉ vì có gia đình chống lưng. Họ chỉ cần không gây rắc rối lớn thì đã làm tròn vai trò bình hoa trong gia tộc.
Kỷ Nhuận Từ có thể không phô trương tài năng để tránh mâu thuẫn với các huynh đệ, nhưng chàng luôn có năng lực thực sự.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!