Chương 17: (Vô Đề)

Bên ngoài thì chàng là một quân tử hoàn mỹ, nhưng ở bên ta lại là một kẻ vô lại chính hiệu.  

Ta thích cách chúng ta ở bên nhau như thế. Nếu lúc nào cũng phải giữ vẻ nghiêm trang, vậy quãng đời dài đằng đẵng này ta phải sống thế nào?  

Tất nhiên, ta cũng cố ý trêu chọc chàng.  

Nam nữ hoan ái vốn dĩ không chỉ phụ thuộc vào nam nhân, nữ nhân cũng không hề thua kém.  

Chỉ cần muốn, nữ nhân hoàn toàn có thể phong lưu không kém gì nam nhân. 

Nhiều nữ nhân ngại ngùng vì xấu hổ, nhưng so với hạnh phúc, thì chút ngại ngùng đó có đáng là gì?  

Chàng là phu quân của ta, là phụ thân của con ta. Nếu ta giữ khoảng cách lạnh nhạt, biến mình thành vũng nước đọng vô hồn, liệu chàng có thể yêu thích ta được sao?  

Thử hỏi, chàng sẽ thích một hiền thê yêu kiều và hiểu ý, hay một người phụ nữ lạnh nhạt như kẻ mất cả cha lẫn mẹ?  

Khi thời tiết trở nên oi bức, xe ngựa ngột ngạt, Kỷ Nhuận Từ đã nghĩ cách lấy đá để làm mát.  

Phần của ta không nhiều, vì đá phải chia đều cho các trưởng bối.  

Chàng cưỡi ngựa đến gần cửa sổ xe, dịu dàng nói:  

"Thân thể nàng yếu, mát mẻ một chút là được rồi, đừng quá tham lạnh."  

Những điều chàng nói, ta đều hiểu rõ.  

Ta cười hỏi chàng:

"Còn chàng thì sao? Có nóng không?"  

"Đương nhiên là nóng, nhưng vẫn chịu được." Chàng nghiêng người sát vào cửa sổ xe, hạ giọng nói:

"Không bằng lúc được ở riêng với Di nhi..."  

Ta vội đưa tay bịt miệng chàng lại, không để chàng nói ra những lời lãng mạn tán tỉnh.  

Chàng cắn nhẹ vào lòng bàn tay ta. Khi ta nhăn mặt vì đau và trừng mắt nhìn, chàng chỉ nháy mắt đầy tinh nghịch rồi bật cười đắc ý:

"Ta ra phía trước xem thế nào."  

Chàng cưỡi ngựa phóng đi thật nhanh.  

Hừ.  

Đợi sau khi thành thân, ta sẽ tính sổ với chàng.  

Những màn đùa vui này rơi vào mắt đám người hầu như Phán Nhi, khiến họ vừa cười rúc rích sau lưng ta, vừa chân thành mừng cho ta.  

Ngày mười ba tháng Tám, chúng ta đã đến kinh thành.  

Chỉ còn hai ngày nữa là đến rằm tháng Tám.  

Trung thu...

18

"Con đã gặp qua di mẫu."  

"Trong xe ngựa chính là tân nương của con?"  

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!