Chấp Vân Kiếm Tiên mặt lạnh phê bình về việc Biệt Vũ đến muộn cùng với những lời phàn nàn của nàng.
"Cơ Nguyệt, ngươi thật sự là quá cao ngạo. Để bổn tọa phải đợi ngươi gần ba canh giờ."
Biệt Vũ vô tội chớp mắt:
"Đây là lỗi của ta sao? Sư tôn, chủ điện thật sự quá cao. Dù ta có chạy cũng mất gần hai canh giờ mới tới nơi."
Ánh mắt nghi ngờ của Chấp Vân Kiếm Tiên dừng lại trên người Biệt Vũ.
"Sao ngươi không ngự kiếm mà đến?"
Nhận Kiếm Phong nhân số ít ỏi, đệ tử không quá vài trăm người, vì vậy Chấp Vân Kiếm Tiên chưa bao giờ cấm đệ tử ngự kiếm tại Nhận Kiếm Phong. Hắn chẳng thể ngờ rằng tiểu đệ tử thiên tài mới thu nhận lại đi bộ lên chủ điện.
Biệt Vũ vô tội chớp mắt, làm ra vẻ lười biếng như một học sinh thời nay: Ngươi đâu có dạy.
Chấp Vân Kiếm Tiên trầm mặc một lát, hắn quả thực muốn dạy Biệt Vũ, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.
Vì bản mệnh linh khí của Biệt Cơ Nguyệt vốn không phải là kiếm! Hắn chẳng biết phải dạy nàng thế nào!
Chấp Vân thở dài, làm sư tôn thì phải dạy đệ tử điều gì đó, nếu không thì không xứng đáng làm sư. May mắn thay, lý thuyết ngự kiếm phi hành thì đều giống nhau.
Sau đó, Chấp Vân Kiếm Tiên lại tiếp tục tiến hành phê bình về những lời phàn nàn lúc nãy của Biệt Vũ.
"Là một kiếm tu vô tình đạo, ngươi phải chịu được khổ cực, chỉ mới đi bộ ba canh giờ mà đã than phiền, làm sao có thể nâng cao tâm cảnh?" Chấp Vân Kiếm Tiên nghiêm mặt nói.
Hắn đang cố gắng giữ gìn sự uy nghiêm của mình trước Khám Tinh Quân và tiểu đệ tử.
Biệt Vũ mỉm cười.
"Nếu trời sập, vẫn còn mấy lão tiền bối ở mười sáu phong chống đỡ trước, nếu không còn cách nào khác thì đã có sư tôn và sư huynh, ta chịu khổ làm gì?"
Biệt Vũ tự tin nói:
"Chẳng lẽ sư tôn và sư huynh lại để ta, kẻ yếu đuối chỉ mới ở Trúc Cơ Kỳ, gánh vác sao?"
Yếu đuối Trúc Cơ Kỳ, nhưng lại có thể một đ.ấ. m hạ gục yêu quái Phân Thần Kỳ.
Không thể phủ nhận, lời nói đầy tin tưởng của Biệt Vũ khiến bọn họ vô cùng hường thụ.
Chấp Vân Kiếm Tiên trong lòng cảm thấy hài lòng, nhưng ngoài mặt vẫn cố giữ vẻ nghiêm nghị, nói với Biệt Vũ:
"Không biết tôn ti, đó đều là những trưởng lão có phẩm cách cao."
Chấp Vân cũng chẳng ưa gì mấy lão trưởng lão cổ hủ, cứng nhắc đó.
Trước khi trở thành kiếm tiên, mấy vị trưởng lão đó thường xuyên chỉ trích và trách phạt hắn vì phong cách hành xử. Giờ đây hắn đã trở thành một phong chủ, bọn họ vẫn dùng bề trên mà áp hắn.
Biệt Vũ gật đầu như giã tỏi, dẫu sao sư tôn không nói không được mắng mấy lão già đó, nàng cứ coi như không hiểu.
Thấy Biệt Vũ gật đầu, sắc mặt Chấp Vân cũng dịu lại, hắn vẫy tay ra hiệu cho ba người ngồi xuống.
"Hôm nay bổn tọa gọi các ngươi đến đại điện là để bàn chuyện quan trọng."
"Giao lưu hội của môn phái Lăng Vân Tông sắp bắt đầu."
Bạch Khải và Thừa Lẫm Diêu nhìn nhau, ánh mắt đều tỏ vẻ đã hiểu.
"Theo quy củ của Nhận Kiếm Phong, giao lưu hội này do đệ tử thân truyền tổ chức và tiếp đón." Chấp Vân Kiếm Tiên bình thản hỏi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!