Tịch Mộng Thanh cúi đầu, những sợi tóc hơi rối loạn che khuất lông mày, không thể nhìn rõ ánh mắt và biểu cảm của nàng ta.
Trong lòng Biệt Vũ dâng lên một chút dự cảm không tốt, nàng chặn lại động thái của Thiền Y Tiên Tử, người định đến kiểm tra tình trạng của Tịch Mộng Thanh.
Đọc xong nhớ phô lô cho tuiii nha, phô lô ở web hoặc Page Liễu Như Yên đều được, iuu, chúc mn đọc triện zui zẻ.
"Bổn tọa có thể chứng minh lời Biệt Cơ Nguyệt nói là sự thật."
Cùng với một giọng nói lạnh lùng, Chấp Vân Kiếm Tiên bị cuốn đến một góc hẻo lánh nào đấy của bí cảnh thong dong tới chậm.
Ánh mắt của Chấp Vân Kiếm Tiên dừng lại trên thân đại xà, hướng về phía Biệt Vũ, trừng mắt nhìn nàng.
Biệt Vũ nhướn mày nhìn lại Chấp Vân, giả vờ không hiểu lý do Chấp Vân lại nhìn nàng như vậy.
Nàng hít vào một hơi, nước mắt nhanh chóng tích tụ trong đôi mắt, lập tức tạo ra vẻ mặt như sắp khóc.
Như thể chính nàng không phải là người bằng tài năng của bản thân gây ra cuộc ẩu đả giữa các trưởng lão và đệ tử.
"Sư tôn, đại sư huynh, nhị sư huynh."
Biệt Vũ gọi với giọng khàn khàn.
Chấp Vân Kiếm Tiên hơi gật đầu, vẻ mặt lạnh lùng, đôi mắt đen như đá thạch quét qua mọi người của Lăng Vân Tông.
Bạch Khải và Thừa Lẫm Diêu cũng không có sắc mặt tốt, bất cứ ai khi biết sư muội nhà mình bị người khác ức h.i.ế. p sao có thể giữ được sắc mặt tốt cơ chứ.
Người của Lăng Vân Tông đứng một bên, còn Biệt Vũ đứng một mình ở phía bên kia, điều này không phải rõ ràng là bọn họ đang ức h.i.ế. p Biệt Vũ, do chỉ có mặt một mình của Nhận Kiếm Phong chúng ta sao?
Còn việc Biệt Vũ đứng cùng với đại xà canh giữ bí cảnh cũng có thể tạm thời bỏ qua.
"Bổn tọa có thể chứng minh Biệt Cơ Nguyệt là nhân tộc." Giọng Chấp Vân Kiếm Tiên tràn đầy uy áp.
"Hay là các ngươi định nhân lúc bổn tọa không có mặt để ức h.i.ế. p đệ tử của bổn tọa?"
Chấp Vân Kiếm Tiên, bao che người mình như con, không hề khách sáo phóng ta linh lực sắc bén như dao, đè ép những người khác.
Trong số các trưởng lão có mặt, chỉ có Phi Vân là có tu vi cao hơn Chấp Vân.
Một trưởng lão có tu vi không cao lau mồ hôi trên trán, cười nịnh nọt nói:
"Vì có sự đảm bảo của Chấp Vân Kiếm Tiên, quả thực có thể chứng minh Biệt Cơ Nguyệt không phải yêu tộc."
Lúc này, một đệ tử phát ra tiếng thét chói tai, ngay sau đó bị ném vào vách đá, mất ý thức.
Một cảm giác áp bức rùng rợn lan tỏa từ phía sau họ.
Đó là yêu khí, một sự ác ý nồng nặc tràn ngập trong tiền sảnh, cảm giác áp bức từ linh hồn bao trùm lên cơ thể từng người, khiến bọn họ không thể cử động.
Đó chính là Tịch Mộng Thanh.
Tịch Mộng Thanh không còn áp chế tu vi của mình sau khi nuốt yêu đan, hiện tại nàng ta đã đạt đến cảnh giới Hóa Thần Kỳ, trên làn da xuất hiện vảy xanh, đôi mắt cũng biến thành hình dạng đặc trưng của yêu tộc.
"Vì các ngươi đã phát hiện ra thân phận thật của ta, ta cũng không cần phải giả vờ nữa." Giọng Tịch Mộng Thanh trở nên khàn khàn khó nghe.
Nàng ta vốn định thuyết phục Lăng Vân Tông định tội Biệt Vũ để loại bỏ nàng, từ đó nàng ta cũng có thể tiếp tục ẩn mình trong Lăng Vân Tông, nhưng sự xuất hiện của Chấp Vân khiến nàng ta phải chọn cách này.
"Đúng vậy, ta là yêu tộc."
Tịch Mộng Thanh nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!