"Là sự thật, đúng như lời của tiểu tử Trần Phú kia nói."
Trần trưởng lão ước chừng đã đoán được một chút chuyện.
Hắn hiểu rất rõ Trần Phú.
Trong bụng Trần Phú toàn là ý nghĩ xấu xa, hắn hiển nhiên là muốn trả thù Biệt Vũ vì đã làm hắn trở thành trò cười cho thiên hạ và phải bồi tiền lúc trước nên mới nói dối chuyện Biệt Vũ là Yêu tộc.
Trần Phú đi đường nhỏ tới bí cảnh với dáng vẻ quen thuộc, hiển nhiên đây không phải lần đầu tiên hắn tới. Chỉ sợ hắn mới chính là người đã giao dịch với Yêu tộc để hãm hại Biệt Vũ.
Nghĩ đến đây, Trần trưởng lão cảm thấy vô cùng đau đầu.
Lăng Vân Tông tuyệt đối không cho phép có đệ tử cấu kết với Yêu tộc hoặc Ma tộc, làm ra những chuyện phản bội tông môn. Một khi chuyện này bị vạch trần, Trần Phú sẽ bị nhổ tiên cốt và trở thành người thường.
Liên quan đến Trần trưởng lão ông, cũng sẽ bị đuổi ra khỏi Lăng Vân Tông.
Cố tình Trần Phú trước đó một phen lời nói, còn cả hành vi đi đường nhỏ dẫn hắn vào bí cảnh đã định rõ số phận của hắn nằm trong trận doanh của Trần Phú.
Trần trưởng lão bất động thanh sắc liếc nhìn Biệt Vũ một cái.
Để giữ được địa vị của mình, hôm nay Biệt Vũ cần thiết là Yêu tộc.
"Chúng ta hiện tại cần bắt lấy Yêu tộc này, nếu để nàng trở về Lăng Vân Tông, ai biết có thể sẽ không xảy ra càng nhiều rắc rối hơn." Trần Phú lời lẽ chính đáng mà nói.
Vừa rồi nữ trưởng lão còn giữ thái độ ôn hòa biểu tình cũng trở nên ngưng trọng, nàng không cho rằng một vị trưởng lão sẽ hùa theo Trần Phú mà gây rối.
Nhưng đồng thời, việc chỉ ra và xác nhận Biệt Gia đệ tử là Yêu tộc cũng thẹn với Lăng Vân Kiếm Tôn đã từng có những cống hiến đối với Tu Tiên giới.
Nữ trưởng lão nhìn về phía Biệt Vũ.
Nàng một bàn tay đụng vào Song Bàn treo ở bên hông, lộ vẻ nghiêm túc nhìn về phía Biệt Vũ.
Tiếng động từ cửa đá bên trong truyền ra phá vỡ sự chất vấn của mọi người, âm thanh vật nặng cọ xát mặt đất như một tiếng chuông cảnh báo vang lên trong lòng mỗi tu sĩ.
Tiếng cọ xát mặt đất phát ra âm thanh vô cùng rõ ràng, theo khoảng cách âm thanh càng ngày càng lớn.
Đó là một quái vật khổng lồ.
Màu đen, hình dáng to lớn từ trong sương mù dày đặc hiện ra, đôi mắt đỏ tươi rõ ràng ngay cả khi cách qua lớp sương mù, cùng với yêu lực cường đại thuần túy ập vào trước mặt.
Đây là đại yêu thủ vệ của bí cảnh.
Các tu sĩ có tu vi thấp trước sự hiện diện đầy sát ý và ác ý đặc sệt này, đều không tự chủ được cong lưng và run rẩy.
Các trưởng lão biểu tình ngưng trọng, họ lấy ra linh khí, phóng thích linh lực của mình để bảo vệ các đệ tử phía sau, sẵn sàng ứng chiến với địch nhân không rõ.
Cảm nhận được khí yêu quen thuộc đó, Biệt Vũ trong lòng nảy lên một dự cảm bất an.
…… Không phải chứ.
Tựa như muốn xác nhận dự cảm của Biệt Vũ, chiếc đuôi rắn đen tuyền với những vảy lấp lánh từ sương mù dày đặc xuất hiện, quấn lấy eo Biệt Vũ, dễ như trở bản tay kéo nàng ra khỏi đám người.
Đại xà đặt Biệt Vũ lên đầu mình, nó dựng thẳng đầu lên, động tác này khiến Biệt Vũ theo bản năng nắm lấy sừng trên đầu đại xà để tránh ngã.
Đôi mắt rắn đỏ tươi tràn ngập sát ý nhìn chằm chằm vào các tu sĩ phía dưới, nó lè lưỡi rắn uy h.i.ế. p .
Đại xà dùng hành động của nó cảnh cáo tất cả mọi người rằng Biệt Vũ đã được nó che chở.
Thân hình đại xà hiện tại lớn gấp đôi so với khi tập kích Biệt Vũ trước đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!