Chương 25: (Vô Đề)

Vài tên đệ tử từng đối mặt với Biệt Vũ lúc nàng khiến Trần Phú đến Tư Luật Các cảm thấy trong lòng lộp bộp một tiếng, thật là một biểu tình quen thuộc.

Biệt Vũ chỉ vào Tịch Mộng Thanh: Nàng ta là xà yêu.

"Từ khi ta trở thành đệ tử thân truyền của kiếm tiên, Tịch Mộng Thanh vẫn luôn ghi hận trong lòng, nàng ta khiến ta hôn mê , đưa ta vào bí cảnh, ý đồ g.i.ế. c c.h.ế. t ta."

"Có gì có thể chứng minh lời ngươi nói?"

Một vị nữ trưởng lão hỏi.

Nữ trưởng lão thật ra biết chuyện Biệt Vũ là đệ tử thân truyền của Chấp Vân kiếm tiên, lúc ấy nàng cũng có mặt tại điện của tông chủ, cho nên chuyện Biệt Vũ nói rất có khả năng xảy ra.

Tu Tiên Giới cũng không thiếu những chuyện lục đục như vậy.

"Ngươi nhìn nàng ta mà xem, ngoài vết thương trên bụng ra, còn chỗ nào trông như suýt bị ta g.i.ế. c hại?" Biệt Vũ chỉ vào Tịch Mộng Thanh với trang phục và kiểu tóc nguyên vẹn.

Ngay sau đó, Biệt Vũ lại chỉ vào chính mình.

"Còn nhìn ta, nếu ta bị ném ra đường cũng chẳng ai nghĩ ta là người tu tiên. Nhìn qua là biết ai mới là người suýt bị g.i.ế. c hại. Chẳng lẽ không cho phép người bị hại phản kích sao?" Biệt Vũ nói, nhớ lại lúc bị đại xà đuổi, nàng không chút nào bận tâm hình tượng mà lăn lộn trên mặt đất.

Biệt Vũ vẫn duy trì sự thong dong và bình tĩnh của mình, ngay cả khi đang kể lại những trải nghiệm kinh tâm động phách.

Điều này càng làm tăng thêm vẻ kiên cường ẩn nhẫn của nàng.

Như Biệt Vũ đã nói, ngoài sắc mặt và vết thương trên bụng, kiểu tóc và trang phục của Tịch Mộng Thanh đều nguyên vẹn, hoàn toàn không giống như vừa bị Biệt Vũ truy sát.

Ngay sau đó, Biệt Vũ lại kiên cường ngẩng đầu lên.

"Các ngươi nghi ngờ đệ tử Biệt Gia, người mà sau ngàn năm vẫn nguyện ý bái nhập Lăng Vân Tông là Yêu tộc sao?"

"Nếu Lăng Vân Kiếm Tôn còn sống, hắn nhất định sẽ không để loại sự tình này xảy ra."

Biệt Vũ dùng kỹ năng: Bắt cóc đạo đức.

Gây ra sát thương đạo đức diện rộng.

Không ít đệ tử của Lăng Vân Tông nghe lời này, không thể tránh khỏi d.a. o động sự hoài nghi về Biệt Vũ.

Tịch Mộng Thanh đã ẩn núp trong Kiếm Phong trong gần trăm năm, nàng ta luôn được các đệ tử bình thường hoan nghênh. Nghĩa là không phải dễ dàng gây khó dễ.

Tịch Mộng Thanh như nai con bàng hoàng và thất thố.

"Đại sư tỷ, sao ngươi lại nghĩ như vậy? Ta chưa bao giờ ghét ngươi. Là ngươi ưu tú hơn ta, đệ tử thân truyền theo lý là của ngươi."

Các đệ tử của Kiếm Phong ở đây sôi nổi bày tỏ lời nói của Tịch Mộng Thanh là sự thật, cho thấy rằng nàng ta chưa bao giờ nói xấu về Biệt Vũ hoặc biểu hiện sự ghét bỏ đối với nàng.

Điều này là hiển nhiên, vì Tịch Mộng Thanh thông thường là cái kiểu xúi giục đệ tử bình thường mượn đao g.i.ế. c người cơ.

"Mặc dù ngươi vẫn luôn phóng rắm, nhưng ngươi nói đúng," Biệt Vũ gật đầu đồng ý. Ta là ưu tú.

Nghe lời nói không biết xấu hổ của Biệt Vũ, Tịch Mộng Thanh hô hấp chợt chậm lại, cố gắng áp chế dòng yêu lực như muốn tuông trào, để không tiết lộ thân phận thực sự của mình.

"Vì điều này mà ngươi không tiếc đưa ta vào bí cảnh yêu tộc sao? Đại sư tỷ, ngươi có thể hận thù ta, g.i.ế. c ta, nhưng không nên kéo Giang sư muội vào, nàng ấy là tỷ muội tốt của ngươi mà."

"Sao ngươi có thể g.i.ế. c hại nàng?"

Nghe những lời Tịch Mộng Thanh nói rằng Biệt Vũ còn g.i.ế. c thêm một người nữa, không ít đệ tử kinh nghiệm còn non nớt lại lần nữa hít sâu một hơi.

Các trưởng lão nhíu mày.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!