"Khi nào thì bị giết?"
Hệ thống trả lời:
"Khoảng mười năm sau gì đấy."
Biệt Vũ trầm tư: Ta từ chối.
Mười năm? Quá lâu, chờ không nổi.
Biệt Vũ suy nghĩ một lúc, quyết định cho hệ thống một cơ hội.
"Nếu ngươi cho ta một bộ máy tính cao cấp, card đồ họa 4090Ti, bộ nhớ 32G, màn hình gaming 4k 240hz và bộ bàn phím chuột mới nhất, ta có thể xem xét."
Hệ thống: .
"Bỏ cuộc đi, tu tiên giới không có ổ điện." Hệ thống trả lời dứt khoát.
Biệt Vũ miễn miễn cưỡng cưỡng nói:
"Vậy bàn phím thì có thể có chứ, tới một bộ bàn phím VARMILO xem sao? Chơi cho đã nghiền tí."
Hệ thống:
"Không có bàn phím, máy tính bỏ túi có được không?"
Biệt Vũ nhăn mày:
"Máy tính bỏ túi có phím F không?"
Hệ thống không trả lời, nếu có cơ hội chọn lại Ký chủ, nó chắc chắn sẽ tránh xa mấy bà nội nghiện game như này.
Biệt Vũ đứng dậy, trong lòng nàng có loại cảm xúc khó tả về sự bực bội và lo âu.
Nàng muốn ngửa mặt lên trời hét to.
Suy nghĩ một lúc, hay là thôi đi.
Ai rảnh muốn bị nhục mặt.
Thà để nàng đột tử còn hơn là ở vĩnh viễn trong tu tiên giới, ít nhất trước giây c.h.ế. t là sự vui sướng.
Biệt Vũ định đi dạo quanh Thái An Sơn để giảm bớt căng thẳng, thì một con lợn béo bỗng nhiên chắn trước mặt nàng.
Chính xác hơn mà nói, là một người tu tiên mập giống như con lợn.
Chẳng lẽ hắn cảm thấy bản thân hắn làm ra cái kiểu này là đẹp hả?
Biệt Vũ: Nôn.
"Biệt sư muội, sao vẫn còn mặc y phục của năm ngoái vậy? Trong phủ của ta có nhiều tân phẩm của Cảnh Tú Các, đến chọn một bộ mới đi?" Lợn béo nhìn Biệt Vũ từ trên xuống dưới, mắt híp híp dâm ô mở miệng.
Biệt Vũ nhíu mày, nàng hiểu ý trong lời nói của lợn béo, ý hắn là muốn kiểu quy tắc ngầm các thứ đồ ấy.
Nếu đây là internet, Biệt Vũ chắc chắn sẽ dùng những lời chanh chua nhất để nhục mạ Trần Phú, nhưng trong tu tiên giới, không cần thiết, hắn nghe đâu có hiểu.
Với lại nàng không giỏi đánh nhau offline.
Vì vậy, Biệt Vũ chỉ nhẹ nhàng nhếch môi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!