Chương 9: Bạn cũ gặp nhau

Ba năm cao trung đối với tình bạn giữa Dương Phàm và Trầm Ninh mà nói thì là một quá trình ảnh hưởng qua lại, Trầm Ninh mặc dù dẫn dắt Dương Phàm làm nhiều việc bậy, nhưng ngược lại vì sự ảnh hưởng của Dương Phàm, Trầm Ninh ở trường cũng ngoan hơn.

Rất nhiều việc giờ Trầm Ninh nghĩ lại, cuộc sống ba năm cao trung, nếu nói mình làm hỏng Dương Phàm, không bằng nói vì sự ảnh hưởng của Dương Phàm mà hình thành thói quen làm việc không dễ xúc động.

Sau khi ôm nhau vỗ vai một lúc, Trầm Ninh lại bô lô ba la nói:

"Dạo này đô ghớm, đau cả tay tao đây này."

Dương Phàm đắc ý cười ha hả nói:

"Tao không chỉ biết ăn chơi nhảy múa như mày, trông mày to như con tịnh thế này là biết ngay mấy năm nay phè phỡn tới mức nào rồi."

Sau lưng Trầm Ninh xuất hiện một người đàn ông hơn 30, cung kính cười nói với Trầm Ninh:

"Cậu Trầm, tôi chuẩn bị xe xong đâu đấy rồi, đã đi chưa?"

Trầm Ninh giới thiệu với Dương Phàm:

"Đây là chủ nhiệm văn phòng Uyển Lăng - anh Vương, anh ấy quen đi lại ở thủ đô, chỗ nào chơi vui anh ấy biết hết, tao đặc ý nhờ anh ý dẫn đường đó."

Dương Phàm lại chửi:

"Mẹ con chim lợn nhà mày lại làm trò gì nữa đây, anh mày ở Bắc Kinh đã lâu, phải để anh mày tiếp khách chứ."

Trầm Trữ cười nói:

"Bọn mình còn cần quái gì mấy cái xã giao đấy? Tối nay là anh Vương mời, mày đừng có tranh."

Dương Phàm nghe xong chỉ đành bỏ đấy, dơ tay ra nói:

"Dương Phàm, bạn học cũ của Trầm Ninh, rất vui khi được gặp anh."

Anh Vương đó nói:

"Tôi tên Vương Đông, sau này cần gì cứ việc nói một tiếng." Câu nói này tương đối khách khí, Dương Phàm không để bụng, cứ coi như là mấy lời xã giao mà thôi. Trên thực tế Trầm Minh đã dặn Vương Đông, tối nay nhất định phải chiêu đãi Dương Phàm cho tốt.

Trầm Ninh nói tiếp:

"Anh Vương, tối nay sắp sếp thế nào đó?"

Vương Đông nói:

"Tôi có biết một sàn mới, cứ đến đó là được rồi."

Trầm Ninh nói:

"Sàn sủng gì? Nhảy nhót uống rượu vớ vẩn."

Vương Đông cười nói:

"Thế thì cậu không biết rồi, tôi nhờ bà chủ tìm được hai em 18, đến rồi mọi người cùng uống, trước tiên chuốc bọn nó say, sau đó không phải cậu muốn làm gì thì làm à?"

Dương Phàm nghe xong, cảm thấy Vương Đông chẳng ra gì, nịnh nọt Trầm Ninh thì đi sàn là được rồi, sao lại còn phải thêm tiếp mục này?

Dương Phàm đối với tiếp mục này ghét đến tận xương tủy, vốn định mắng Vương Đông mấy câu, nhưng lại nể mặt Trầm Ninh nên chỉ đành câm nín, mặt vẫn không đổi sắc cười nói:

"Em thấy không cần lên sàn đâu, nơi đó ồn ào lắm. Em và Trầm Ninh mấy năm không gặp, tìm nơi nào đó yên tinh uống mấy ly là được rồi."

Trầm Ninh vô cùng hiểu rõ Dương Phàm, trong lòng ít nhiều gì cũng trách Vương Đông làm bậy, tốt xấu gì thì mình cũng là một cảnh sát, sao có thể đi trêu gái thể loại này chứ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!