Chương 6: Chuyện cũ cùng Du Nhã Ni

Nói tới nhà họ Trần, lòng Dương Phàm lại hơi hơi đau nhói, giống như bị chân dẫm đạp lên đầu rồi dày xéo vậy.

Thân phận con cháu họ Trần đối với Dương Phàm mà nói chả có chút vinh dự gì, Chúc Vũ Hàm động chạm vào nỗi đau này khiến cho Dương Phàm bốc hỏa trong lòng.

Ngừng xe lại!

Dương Phàm lạnh lùng nói.

"Sao thế? Còn chưa tới nơi mà." Chúc Vũ Hàm có chút kinh ngạc nhìn Dương Phàm một cái, khi phát hiện sắc mặt không vui, biết trong lời nói của mình khẳng định có gì đó chọc giận Dương Phàm.

"Tôi bảo chị dừng xe lại ngay!"

Dương Phàm nói lại một lần nữa, Chúc Vũ Hàm nhá phanh, chiếc xe táp vào lề, Dương Phàm mở cửa rồi đi xuống.

"Chị xin lỗi đã quá tò mò! Xin lỗi!" Chúc Vũ Hàm đã rõ, nhẹ giọng xin lỗi.

Trời cao lúc này đang lất phất mưa rơi, những hạt mưa lành lạnh đập vào mặt khiến cho Dương Pham bình tĩnh lại hơn nhiều.

"Mình làm sao thế này? Tại sao lại giận lây người khác?" Dương Phàm tự hỏi, tử tế nghĩ lại, phát hiện sự tức giận của mình chắc là do an bài của ông Trần đối với mình, khiến cho mình phát sinh cảm giác không muốn người khác thao túng.

Sự giúp đỡ của nhà họ Trần mặc dù có thể khiến cho Dương Phàm bớt phấn đấu khoảng mấy chục năm, nhưng Dương Phàm lại có một loại cảm giác như mình đang dùng của bổ thí, chính cái cảm giác này khiến cho Dương Phàm cảm thấy như đang mắc xương trong cổ.

"Không liên quan tới chị, nguyên nhân là bản thân tôi." Ngữ khí của Dương Phàm hòa hoãn lại, khuôn mặt khôi phục lại như xưa.

"Lên xe đi, mưa to rồi kìa."

Trong lời nói của Chúc Vũ Hàm mang theo một sự quan tâm sâu sắc, vừa rồi khi mặt Dương Phàm xám lại, trong lòng của Chúc Vũ Hàm không khỏi nay sinh cảm giác đau đớn, nhất định phải đối xử tốt với người đàn ông kém mình mấy tuổi trước mặt này.

"Không sao, cũng sắp tới rồi, tôi muốn yên lặng suy nghĩ sau này làm sao để đối đầu với một số việc."

Dương Phàm không có nói thật, lúc này cách đó mấy chục mét, xe của Du Nhã Ny đang đỗ ở đó. Dương Phàm không muốn Chúc Vũ Hàm biết mình và Du Nhã Ny quen nhau, nên tìm một cái cớ hợp tình hợp lý.

Chúc Vũ Hàm không có miễn cướng, vẫy tay nói với Dương Phàm:

"Được rồi, vậy chị đi trước đây."

Đợi xe của Chúc Vũ Hàm đi khuất, xe của Du Nhã Ny mới từ từ đi tới. Sự việc giữa Dương Phàm và Du Nhã Ny nói ra thì cũng đã khá xa vời rồi, cũng là kì nghỉ hè ba năm về trước.

Lúc đó Du Nhã Ny vừa cưới chưa lâu nên cùng chồng lai xe đi du lịch, khi đi qua Uyển Lăng liền đụng phải xe của một lão tài xế say rượu nên đâm vào hàng rào bảo vệ.

Lúc đó trời vừa sẩm tối, lái xe thì bỏ chạy, vừa đúng lúc Dương Phàm đi ngang qua nên trước tiên là gọi cấp cứu , kéo Du Nhã Ny từ trên xe xuống.

Còn may Dương Phàm biết một ít kỹ thuật sơ cứu, Du Nhã Ny đang hôn mê vẫn còn thoi thóp, đưa tới bệnh viện thì cứu sống lại được, còn chồng của Du Nhã Ny thì thương thế quá nặng nên không thể qua khỏi.

Vì Du Nhã Ny và chồng là người chỗ khác tới, lúc đó Dương Phàm cũng cùng lên trên xe cứu thương, còn giúp trả tiền viện phí. n cứu mạng đương nhiên Du Nhã Ny không thể quên, nói thế nào cũng phải báo đạp lai.

Du Nhã Ny đưa thẻ ngân hàng cho Dương Phàm, nói rõ password. Lúc đó rõ ràng Du Nhã Ny đang thật lòng, nhưng ít nhiều gì cũng có ý muốn xem nhân phẩm của Dương Phàm, nếu như Dương Phàm chấp nhận cầm lấy thì được, còn nếu không cần tiền thì quả thật là giả tạo.

Dương Phàm lúc đó làm người rất có ý tứ, lấy hóa đơn ra, tiền thuốc, tiền quần áo, tiền công cộng tất cả lại, sau đó giúp Du Nhã Ny liên hệ với người nhà rồi cũng không xuất hiện nữa.

Du Nhã Ny sau khi khỏe lại dựa theo sổ đăng ký của bệnh viên mà tìm tới nhà Dương Phàm, biết được Dương Phàm đã lên Bắc Kinh học, Du Nhã Ny lại tìm tới tận thủ đô.

Mọi người đều không phải người tầm thường, Du Nhã Ny cũng không tính tiếp tục dùng tiền để giải quyết vấn đề nữa, chỉ muốn hai người giữ liên lạc, đợi có cơ hội thì âm thầm giúp Dương Phàm một ít.

Cuối cùng hai người vẫn giữ quan hệ, lúc rỗi Du Nhã Ny luôn luôn muốn mời Dương Pham đi ăn cơm, Dương Phàm lúc đó cảm thấy Du Nhã Ny đang chịu nỗi đau mất chồng, lúc rỗi cũng có thể giúp đỡ thuận tiện kiếm bữa cơm, cứ như vậy hai ngươi dần dần trở nên quen thân hơn.

Cái gọi là lâu ngày nảy sinh tình cảm, sau một thời gian dài, Du Nhã Ny nảy sinh tình cảm đối với Dương Phàm, mấy lần tự tay vào bếp nấu nướng mời Dương Phàm tới ăn, ăn xong thì bóng gió biểu lộ.

Du Nhã Ny mặc dù xinh đẹp, Dương Phàm thật sự cũng động lòng, thế nhưng luôn cảm thấy bản thân không thể ra tay, lại có ngại đục nước béo cò.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!