Thứ đầu tiên mà Trầm Minh nghĩ tới lúc này không phải là gọi điện can thiệp vào phân cục Nam
Thành mà là gọi điện Hồ Tiến Học.
Hồ Tiến Học vừa mới ra khỏi cửa nhà, nhận được điện thoại của Trầm Minh liền lập tức liên hệ cho Tào Dĩnh Nguyên như chỉ thị, đem sự việc thuật lại đại khái. Tào Dĩnh Nguyên lúc này đã ở khác sạn hàng không ở trên tỉnh rồi.
Tối qua khi máy bay hạ cánh, Tào Dĩnh Nguyên không nói cho ai cả, chỉ dẫn theo bí thư quay về trước. Lý do quay về là vì văn phòng cảnh sát tỉnh triệu về, bởi vì gần đây phát hiện một băng nhóm buôn lậu ma túy một cách ngang nhiên trong địa bàn Uyển Lăng.
Văn phòng tỉnh liên hệ với Tào Dĩnh Nguyên yêu cầu ông ta phối hợp với cảnh sát Uyển Lăng, cố gắng diệt tận gốc băng nhóm này.
Tào Dĩnh Nguyên không về Uyển Lăng ngay mà mượn cớ chấp hành điều lệ bảo mật để về trễ.
Tào Dĩnh Nguyên lập tức gọi cho cục trưởng Lê Khắc Nan của phân cục Nam Thành, sau khi hỏi rõ tình huống mới biết người của phân cục Nam Thành tới nhúng tay vào chuyện của đồn công an là chính trị viên Tùng Lâm.
Là lãnh đạo cấp cao, Tùng Lâm tự mình tới đồn công an Nam Thành yêu cầu Liễu Chính Khôn lập tức thả Hạ Thiên ra, kết quả bị Liễu Chính Khôn kiên quyết ngăn lại.
Lý do rất đầy đủ, tính chất của vụ án quá ác liệt nên đã báo cáo lên lãnh đạo cục công an thành phố.
Tào Dĩnh Nguyên liền yêu cầu Lê Khắc Nan tới ngay cục công an thành phố. Lê Khắc Nan là phó cục trưởng cục công an thành phố, lại kiêm cục trưởng phân cục Nam Thành, thành viên của ban thường trực đảng ủy thành phố, trong các hội nghị có thừa quyền phát ngôn.
Xử lý Hạ Thiên như thế nào, Tào Dĩnh Nguyên đã nhiều lần nhấn mạnh, không cần biết là con cháu nhà ai, nhất định phải làm đúng theo nguyên tắc. Sau khi dặn dò Lê Khắc Nan, Tào Dĩnh Nguyên lại gọi điện cho phó cục trưởng chủ trì công tác
- Nam Bình.
Nam Bình cũng đang vì việc này mà đau đầu. Sáng sớm Liễu Chính Khôn đã gọi tới kể khổ, nói nào là không thể thi hành công vụ, lãnh đạo phân cục tác phong quan liêu vân vân. Sau khi kể lể một hồi hắn mới báo việc Hạ Thiên và Tam Tử bị bắt.
Nam Bình nghe xong liền cảm thấy ung thủ. Việc này lại xảy ra ngay lúc này, mình mặc dù là chủ trì công tác nhưng cũng không dám tự tiện làm chủ. Nam Bình đang lúc phân vân xem có nên gọi điện cho Tào Dĩnh Nguyên hay không thì Tào Dĩnh Nguyên đã gọi tới trước rồi.
Cuộc gọi này khiến Nam Bình thở phào nhẹ nhõm.
"Không phải nói gì cả, cho đội hình cảnh thành phố lập tức tham gia điều tra ngay, tất cả cứ theo nguyên tắc mà làm. Một khi đầy đủ chứng cứ, tuyệt đối không được nương tay.
Đối với mấy đồng chí đánh mất lập trường, cậu thân là phó cục trưởng chủ trì công tác cũng nên nhắc nhở một chút.
"Tào Dĩnh Nguyên để cho người ta một ấn tượng rằng ông ta là một người luôn luôn cương trực, xứng với cái danh"Thiết diện nhân", luôn luôn làm theo nguyên tắc.
Cuộc gọi này khiến Nam Bình yên tâm, sau khi lên tiếng đảm bảo tuyệt đối không phụ sự kỳ vọng của lãnh đạo liền cúp máy.
Nam Bình hiểu rất rõ tính tình của Tào Dĩnh Nguyên, việc này làm gì tới phiên người ngoài như Tùng Lâm nhảy vào chỉ tay năm ngón chứ. Nam Bình lập tức gọi điện cho mấy vị phó cục trưởng khác để mở một cuộc họp khẩn cấp.
Cúp điện thoại xong, Tào Dĩnh Nguyên vuốt vuốt ót, trong lòng ít nhiều cũng hơi bất an. Vụ án xảy ra ngay lúc này, nếu như là do Trầm Minh một tay bày ra thì nó có nghĩa là cục diện chính trị của Uyển Lăng sắp xảy ra cơn địa chấn rồi.
Cẩn thận suy nghĩ lại cách làm người của Trầm Minh thì đây không giống với phong cách của ông ta, lẽ nào việc này hoàn toàn là trùng hợp?
Mặc dù Tào Dĩnh Nguyên có một vài khuyết điểm, nhưng luôn luôn đứng ở vị trí trung lập, luôn luôn nói nguyên tắc. Trầm Minh sai bí thư gọi điện thoại cho ông ta, chính là vì cái ưu điểm này của Tào Dĩnh Nguyên.
Là cục trưởng cục công an thì phải bảo vệ an toàn xã hội, đây là nguyên tắc làm việc cơ bản của Tào Dĩnh Nguyên. Càng quan trong hơn đó là trực giác của Tào Dĩnh Nguyên nói cho ông ta biết lần này Hạ Trì Siêu chắc chắn dữ nhiều lành ít rồi.
Lúc Hồ Tiến Học tới nơi chiêu đãi của thị ủy, lão Chu
- lái xe của Trầm Minh cũng đã đánh xe ra. Hai người chào nhau xong, Hồ Tiến Học đi thẳng lên tầng, chưa tới năm phút đã thấy Trầm Minh đi trước, Hồ Tiến Học đi sau cùng nhau xuống rồi.
Lên trên xe, Trầm Minh thản nhiên nói một câu:
"Tới Phong Cốc Lâu."
Phong Cốc Lâu là khách sạn của cục nông nghiệp, đẳng cấp không cao. Cục nông nghiệp là nơi Trầm Minh lập nghiệp, tối qua ông ấy sắp xếp cho tổ điều tra của tỉnh trú tại đây, mục đích đương nhiên là có thể biết được rồi.
Cục trưởng cục nông nghiệp
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!