Chương 40: Thật lòng cảm kích

Việc được quyết định xong, Chu Tử Dương đứng ra mời mọi người ăn cơm. Cố Danh Hán không biểu lộ gì, cục trưởng cục vệ sinh môi trường Dư Dũng đứng lên nói:

"Cậu Chu, việc này dù sao cũng là việc công, sao có thể để cậu tự móc hầu bao ra chứ? Cậu Dương đã tới Vu Thành rồi, chúng tôi đương nhiên không thể không bạc đãi rồi, khi tới Uyển Lăng chúng tôi cũng sẽ không khách sáo đâu."

Lúc này, Chúc Vũ Hàm cười với Dư Dũng nói:" Dư cục trưởng, tập đoàn ô tô Trường Giang hàng năm có tài trợ cho địa phương, vừa lúc gần đây bộ công nghiệp đề cao việc phát triển công nghiệp đồng thời không quên những hoạt động của cục vệ sinh môi trường.

Chủ tịch Trịnh của tập đoàn đã giao cho tôi phụ trách hoạt động này. Anh xem thế này được không, lúc về anh chọn một vài đồng chí học vấn tốt cùng với mấy đồng chí của tập đoàn tôi giao lưu.

Soạn một bản báo cáo về việc làm thế nào để phối hợp công nghiệp và bảo vệ môi trường với nhau.

Tôi sẽ kiến nghị với chủ tịch Trịnh để lấy năm chiếc xe cho cục vệ sinh môi trường dùng làm xe tuyên truyền.

"Chúc Vũ Hàm nói sơ sài vậy, trên thức tế lại rất có đi có lại, với thân phận của cô ta lại làm như thế này, chắc chắn là để dạy cho Dương Phàm một bài học làm người. Cố Danh Hán lúc này cảm khái nói:"

Từ lúc Trung Quốc mở cửa cái cách đến nay, trong quá trình phát triển công nghiệp có bao nhiêu trường hợp vi phạm vệ sinh môi trường, đây đều là bài học bằng xương máu cả.

Đề nghị này của tổng giám đốc Chúc rất hay, có thể cân nhắc để cục vệ sinh môi trường phát triển nó thành hoạt động tuyên truyền quy mô toàn thành phố không, tới lúc đó để truyền hình tới phỏng vấn luôn.

"Chúc Vũ Hàm nói với Cố Danh Hán:"

Chú Cố đang quảng cáo hộ tập đoàn ô tô Trường Giang bọn cháu sao.

"Chu Tử Dương lúc này nghiêng người về phía Cố Danh Hán nói:" Chú Cố à, nghe nói cuối tháng này ban thường trực thành phố sẽ tổ chức một hội nghị lớn, thấy bảo là vì tình hình về nhu cầu phát triển tốc độ cao của thành phố ta nên sẽ hợp lý hóa việc điều chỉnh lại chức năng của ban lãnh đạo thành phố."

Nói tới đây Chu Tử Dương kịp thời ngừng lại, Cố Danh Hán mắt sáng lên, lập tức hội ý ném lại một cái nhìn tỏ vẻ đã hiểu ngầm trong lòng. Chu Tử Dương đương nhiên không phải đem danh lợi mua chuộc lòng người mà đơn giản chỉ là truyền đạt một tin tức mà thôi.

Thị ủy có ý này, có thể tranh thủ được gì thì phải xem năng lực bản thân vậy. Ở vị trí của Cố Danh Hán, có lúc một thông tin lại đáng giá những ngàn vàng, trong quan trường ai lại không muốn thăng quan tiến chức chứ?

Biết trước thì có thể hành động trước, tin này khiến cho việc Cố Danh Hán tới đây hôm nay trở nên rất đúng đắn.

Bạn đang đọc truyện được tại

Trung Quốc chính là như vậy, một việc phức tạp cũng có thể giải thích bằng một câu đơn giản, vấn đề đơn giản lại có thể làm nó trở nên phức tạp.

Với cái mục đích của Dương Phàm tới Vu Thành mà nói, theo lý nếu đi theo trình tự bình thường phải cần ít nhất là nửa tháng tới một tháng.

Một việc phức tạp như vậy trong lúc nói chuyện đã được quyết định xong nhưng sau khi đề cập tới việc mời cơm, nó đã từ đơn giản trở nên phức tạp hơn nhiều.

Cơm tối cuối cùng là lấy danh nghĩa của cục vệ sinh môi trường mời, vì sự có mặt của Chúc Vũ Hàm, Chu Tử Dương không gọi thêm người ngoài nữa.

Quyết định này Cố Danh Hán đương nhiên là giơ tay hoan nghênh, có cơ hội để cùng nhau dùng cơm với Chúc Vũ Hàm mà còn đi kéo nhiều người tới không phải là ngu sao?

Thế nhưng bữa cơm này lại chẳng hề náo nhiệt gì cả. Mọi người ăn ngay trong phòng ăn của khách sạn Lâm Giang, lúc Dư Dũng đề xuất gọi rượu thì Chúc Vũ Hàm thản nhiên nói:

"Cứ gọi chút bia thôi, mấy đồng chí Uyển Lăng còn phải báo cáo lại với lãnh đạo nữa. Tối nay tôi cũng còn có việc phải giải quyết." Chúc Vũ Hàm đang thay Dương Phàm ngăn cản việc này, đương nhiên việc nó xuất phát từ mục đích gì thì lại là chuyện khác rồi. Cuối cùng mọi người đều uống bia, bầu không khí cũng coi như hoà hợp.

Sau khi ăn cơm Dư Dũng đề xuất mọi người đi hát, cười vô cùng dâm đãng. Chu Tử Dương thấy Chúc Vũ Hàm nhíu mày, trong lòng thầm chửi Dư Dũng không biết làm việc, vội lên tiếng nói:

"Hay là thôi đi Dư cục trưởng, tối nay anh chịu khó một tí, quay về thu xếp chuyện nhân viên và thiết bị đi, tranh thủ ngày mai lên đường luôn. Thị ủy Uyển Lăng coi trọng việc này lắm đó, nhất định phải làm cho thật hoàn hảo."

Cố Danh Hán trong lòng cũng đang nghĩ về cái tin mà Chu Tử Dương nói cho mình, chả còn lòng dạ nào mà chơi với chả bời, chủ động đứng lên cáo từ. Nhãn lực của Dư Dũng không tồi, vội đi theo Cố Danh Hán.

Còn lại mình Chu Tử Dương thấy Chúc Vũ Hàm không có ý giữ mình lại, làm mặt khổ sở thở dài nói:

"Tôi đúng là số khổ mà!"

Chúc Vũ Hàm đợi Chu Tử Dương đi xong, nụ cười trên mặt mới xuất hiện, nói với Ngô Yến và Dương Phàm:

"Tôi dẫn hai người lên phòng." Nói xong Chúc Vũ Hàm đi trước dẫn đường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!