Nụ cười tham lam bất ngờ hiện trên khuôn mặt đáng sợ của Tarek. Hắn có thể không phải game thủ chuyên nghiệp, nhưng những điều cơ bản như dungeon thì ai cũng đều biết.
Đó không phải là nơi tuyệt vời để luyện cấp và thu thập những trang bị mạnh mẽ hay sao.
"Anh nghĩ đơn giản quá rồi đó." Scholar đẩy nhẹ gọng kính rồi nói. Đôi mắt nhìn liếc qua Tarek như thể đã nhìn thấu được suy nghĩ của tên côn đồ.
"Hầm ngục trong Swors Art Online không đơn giản như những game mmorpg khác."
Giọng nói ngắt quãng một đoạn rồi lại tiếp tục:
"Trong những game thông thường, Hầm ngục thường đi kèm với bẫy và quái vật. Sword art online cũng không ngoại lệ. Nhưng nó chân thật hơn, một bước di chuyển sai lầm có thể dẫn tới cái ch. ết. Đặc biệt là trong hoàn cảnh một mạng sống như thế này."
Không khí bỗng trầm lại.
Ai nấy đều nhìn nhau và không nói gì.
Ren siết chặt nắm đấm để giữ cho mình còn tỉnh táo.
"Tôi phải nói trước là nó cực kỳ nguy hiểm." giọng nói của Copper phá tan không gian yên lặng.
"Nhưng no risk no reward, nguy hiểm càng lớn, phần thưởng càng xứng đáng."
Nhắc tới phần thưởng, ánh mắt của Tarek và đám đàn em đều lóe lên, những nụ cười tham lam dần xuất hiện.
"Vậy thì nói về phần thưởng. Chúng ta sẽ chia sẻ như thế nào?"
Copper nghiêng đầu, rồi mỉm cười, ánh sáng lóe lên sâu trong đôi mắt.
Chia thế nào à?
"Đơn giản thôi. Kinh nghiệm, vàng và trang bị. Ai hạ được quái vật thì nó sẽ là của người đó. Vật phẩm và rương báu... ai dành được thì sẽ về tay."
Một sự im lặng thoáng qua, nhưng rồi khóe môi Tarek giật giật. Nhưng thay vì tức giận như ban đầu, hắn cười phá lên.
"Haha. Ra vậy, ta thích kiểu thẳng thắn thế này đấy."
Không khí quanh quán rượu đọng lại, bình thản như mặt biển trước cơn bão. Scholar vẫn im lặng, nhưng đôi mắt lóe lên sau cặp kính, cẩn thận quan sát Copper và Tarek như tìm kiếm ý đồ thực sự.
Ren hít một hơi thật sâu, cố gắng thu mình lại khỏi bất cứ sự chú ý nào. Những người này... cho cậu một cảm giác quen thuộc...
Cô gái duy nhất trong nhóm, Eylis dường như không bị ảnh hưởng bởi không khí kỳ lạ đang bao quanh. Đôi mắt nâu của cô vẫn đánh giá Ren một cách tò mò. Không biết là đang nghĩ gì.
"Vậy thì, đã rõ ràng rồi. Giờ chúng ta xuất phát thôi. Scholar sẽ dẫn đường, anh ấy biết vị trí của nó." Copper uống nốt chỗ đồ uống còn đọng lại ở đáy cốc rồi đứng dậy.
Dáng người của anh ta gần như hoàn hảo, trên thân mặc một giáp da nhẹ. Dù là đồ khởi đầu mà bất kỳ người chơi nào đều được nhận, nhưng khi khoác ở trên cơ thể của Copper nó tạo nên một khí chất hoàn toàn khác.
Scholar vẫn giữ thái độ yên lặng bí ẩn của mình, anh ta chỉ nhẹ gật đầu rồi đứng dậy dẫn đường.
Tarek với nụ cười đắc ý trên khuôn mặt dẫn theo đàn em đi theo, hắn còn không quên tặng cho Ren một cái bạt tay và kéo theo cả cậu đi cùng.
Ren cúi gằm mặt xuống, đôi mắt xanh lam sợ hãi không dám nhìn thẳng vào mặt của Tarek. Môi cậu mím chặt nhưng cũng ngậm ngùi gật đầu rồi đứng dậy.
Nắm đấm siết chặt nhưng rồi lại giãn ra.
Cậu không thể phản kháng.
Không dám.
Không ai có thể hiểu được cảm giác mà Ren đang chịu đựng lúc này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!