Chương 40: Giữa Lằn Ranh Mạo Hiểm.

Ngày 12/11/2022.

Ngày thứ 6.

Kể từ khi toàn bộ người chơi bị nhốt lại.

Suốt gần một tuần qua, Ren đã miệt mài săn quái vật cùng nhóm Klein.

Mỗi ngày đều giống như một guồng quay không ngừng nghỉ: sáng sớm rời khỏi thị trấn, dành cả ngày chiến đấu, rồi trở về khi trời đã nhá nhem tối.

Từng đòn tấn công, từng nhát chém, từng lần né tránh đều dần trở thành bản năng.

Cậu cảm nhận được sức mạnh của mình tăng lên từng chút một.

Weapon Mastery với kiếm cũng đã lên cấp Beginner (32/100) dù vẫn còn xa mới đạt đến trình độ thành thạo, nhưng tốc độ tiến bộ của cậu rõ ràng nhanh hơn so với ngọn giáo trước đây.

Cậu dần quen với nhịp sống ấy, với mùi cỏ cháy sau những trận chiến, với âm thanh leng keng khi vũ khí chạm nhau, và với cả những câu chuyện rôm rả quanh bàn ăn sau một ngày mệt nhoài.

Nhưng hôm nay, có một điều đặc biệt.

Khi kiểm tr. a bảng trạng thái, Ren nhận ra mình đã đạt cấp độ 5.

Đây là một bước tiến lớn. Chỉ trong vòng sáu ngày, từ một kẻ tay trắng không biết sử dụng vũ khí, giờ đây cậu đã có thể chiến đấu ngang hàng với những người chơi kỳ cựu hơn.

Và quan trọng nhất.... cậu đã gần đạt được mục tiêu của mình.........

Bên trong quán trọ

Trước khi lên đường, cả nhóm quây quần trong quán trọ để ăn sáng như thường lệ.

Ê, Ren! Dynamm vỗ mạnh lên vai cậu.

"Nghe nói cậu đã lên cấp 5 rồi hả?"

Ren hơi giật mình trước sự ồn ào quen thuộc của anh chàng tóc nâu, nhưng cậu vẫn khẽ gật đầu.

"Woah! Cấp 5 chỉ sau sáu ngày, tốc độ này... chẳng mấy chốc nữa là đuổi kịp bọn này luôn rồi đấy." Dynamm cười lớn, ánh mắt lấp lánh thích thú.

"Có khi nào sắp vượt mặt Ryoutaou nhà ta luôn không đây?"

Klein, đang uống nước, bỗng trợn mắt vì sặc.

"Khụ khụ! Cậu nghĩ tôi là ai hả?" Anh quay sang đánh nhẹ vào đầu Dynamm.

"Thằng nhóc này còn phải luyện tập nhiều lắm mới mong vượt qua tôi được!"

Ren chỉ lẳng lặng nhún vai.

Cậu không có ý định tranh luận về chuyện này.

Dale, người cao lớn nhất nhóm, đang cắt một miếng bánh mì, chợt cất giọng trầm ổn:

"Dù sao thì, tiến bộ như vậy cũng rất đáng kinh ngạc. Đặc biệt là sau khi Ren thay đổi vũ khí."

Ren thoáng dừng lại trước lời nhận xét của Dale. Cậu không ngạc nhiên khi mọi người nhận ra sự khác biệt, bởi vì chính bản thân cậu cũng cảm nhận rõ điều đó.

Thanh kiếm này... thực sự hợp với mình hơn ngọn giáo trước đây.

Không phải là cậu không biết dùng giáo, nhưng khi cầm kiếm trong tay, mỗi chuyển động đều tự nhiên hơn, linh hoạt hơn. Những đường kiếm như chảy trôi theo bản năng, không còn vụng về và gượng ép như trước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!