Ren bước đi như một cái bóng, từng bước chân như bị kéo lê về phía trước.
Tim cậu đập thình thịch, không hẳn vì sợ hãi, mà vì cậu biết trực giác mách bảo rằng bất kỳ sự phản kháng nào cũng chỉ khiến mọi chuyện tệ hơn.
Không gian xung quanh dường như thu hẹp lại theo từng bước đi, cho đến khi cậu nhận ra mình đã đứng trước ba con người xa lạ.
Chàng trai ngồi ở giữa với mái tóc nâu và nụ cười tự tin. Anh ta có dáng vẻ như thể vừa bước ra từ một câu chuyện cổ tích, điển trai, phong trần, và toát lên khí chất của một kẻ luôn làm chủ tình thế.
Anh ta đứng dậy và nói:
Tarek phải không?. Chàng trai lên tiếng, chất giọng trầm hơi ấm áp nhưng không thiếu phần tự tin. Anh tới muộn.
Tarek nghe vậy thì môi khẽ nhết.
Một nụ cười méo mó dính trên khuôn mặt của hắn, như thể đang cố che giấu cơn khó chịu. Gã cất giọng:
"Này. Ngài Beta tester." Hắn kéo dài giọng, nhấn mạnh hai từ cuối với vẻ mỉa mai.
"Ta đến đây để hợp tác, không phải làm người của cậu."
Ánh mắt hắn hướng về phía Copper với tia đố kỵ thoáng hiện, như thể khó chịu khi đối phương quá ung dung và kiểm soát cuộc trò chuyện ngay từ những giây đầu tiên.
Người con gái ngồi ở bên cạnh anh chàng bỗng bật cười. Cô khẽ chỉnh lại mái tóc cột đuôi ngựa cao. Ánh mắt sáng ngời đầy sự tò mò, nhìn lướt qua đám người.
Rồi dừng lại ở Ren.
Ồ Cô gái nghiêng đầu, khóe môi hơi cong nhẹ. Người mới à?
Ren khẽ cứng đờ, hơi lùi lại theo phản xạ, nhưng Tarek đặt tay lên vai cậu, giữ cậu đứng yên. Cảm giác đó khiến sống lưng cậu lạnh toát.
"Không cần quan tâm đến nó."
Tarek đáp gọn lỏn, bàn tay siết nhẹ như một lời cảnh cáo.
Cô gái vẫn mỉm cười, nhưng ánh mắt cô thoáng lộ vẻ tò mò khi nhìn Ren. Tên cậu là gì?
Ren nuốt khan. Cậu không biết mình có nên trả lời hay không.
Ren có cảm giác như một con thú nhỏ bị ánh mắt của kẻ đi săn khóa chặt. Sự quan tâm của cô ấy không mang màu sắc đe dọa, nhưng cũng không khiến cậu dễ chịu hơn.
Cậu không thích bị nhìn như thế, Ren không thích trở thành tâm điểm. Một trong những thứ mà Ren học được ở cuộc đời ít ỏi của mình, bị chú ý chưa bao giờ là điều tốt.
Sự e dè và bất an bủa vây cậu như một lớp sương mù dày đặc. Nhưng trước khi cậu kịp nói gì, người đàn ông còn lại trong nhóm kia lên tiếng.
Gã chỉ yên lặng ngồi ở đó như một bức tượng từ đầu đến giờ. Giọng nói trầm thấp vang lên sau khuôn mặt bị giấu kín bởi chiếc áo choàng chùm đầu.
Bớt tò mò đi Eylis. người đàn ông đẩy nhẹ cặp kính, ánh mắt như nhìn thấu được tâm can con người.
"Chúng ta có việc phải bàn."
"Phải. Ta hy vọng các cậu không làm chúng ta thất vọng. Copper." Tarek nở một nụ cười tham lam rồi nhìn chằm chằm vào chàng trai tóc nâu.
"Anh cứ yên tâm. Ở đây, chúng tôi có ba cựu Beta Tester dày dặn kinh nghiệm."
Copper dừng lại, rồi chậm rãi bổ sung.
"Dù… chúng tôi chưa đi đến tầng cao nhất trong bản thử nghiệm."
Ánh sáng trong mắt của Copper hơi lóe lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!