Chương 36: Bình Minh Của Một Ngày Mới.

Ánh nắng ban mai trải dài trên những ống khói đã nghi ngút từ sớm.

Xua đi không khí lạnh lẽo và cô quạnh của màn đêm.

Tiếng chim hót trong trẻo kéo Ren tỉnh dậy khỏi giấc ngủ tuyệt vời.

Cậu khẽ vươn mình trên chiếc giường êm ái của quán trọ. Bước ra khỏi chăn, không khí lành lạnh khiến Ren tỉnh táo.

Cậu ngồi dậy, đôi mắt vẫn còn chút mơ màng sau một giấc ngủ sâu hiếm hoi. Toàn thân nhẹ nhõm hơn rất nhiều so với những ngày trước không còn cảm giác nặng nề hay mệt mỏi sau một đêm thao thức.

Ren vươn vai, cảm nhận những tia nắng ấm áp len lỏi qua khung cửa sổ nhỏ.

Bên ngoài, âm thanh của thị trấn đã bắt đầu rộn ràng, tiếng rao của các thương nhân, tiếng vó ngựa lộc cộc trên đường lát đá, và đâu đó là tiếng vũ khí va chạm của những người chơi đang tập luyện từ sáng sớm.

Một ngày mới đã bắt đầu.

Ren đứng dậy, cảm nhận lớp chăn ấm trượt khỏi vai khi cậu bước xuống giường.

Làn không khí lành lạnh buổi sáng khẽ lướt qua da, khiến cậu rùng mình nhẹ.

Nhưng đó không phải là cái lạnh cô độc của những đêm lang thang ngoài đường hay trong hầm ngục tăm tối, mà là cái lạnh dễ chịu, báo hiệu một khởi đầu mới.

Hôm nay... cậu sẽ tiếp tục tiến về phía trước.

Cậu nhìn về phía góc phòng, nơi ngọn giáo vẫn còn đặt ở đó, Ren đã tìm được thứ vũ khí thích hợp hơn với mình, nhưng cậu vần chưa đủ tiền để mua một thanh kiếm.

Cậu còn phải trả lại số tiền đang nợ Klein.

Nhưng có thứ gì đó ấm áp vẫn đập trong lồng ngực, tỏa sáng trong tim.

Cảm giác của tối hôm qua vẫn còn vương vấn... cảm giác của một thứ vũ khí không phải là gánh nặng, mà là một phần của chính mình.

Ren khẽ nhếch môi, khóe mắt ánh lên chút mong chờ.

Hôm nay... sẽ là một ngày tốt.

Dưới ánh sáng dịu nhẹ của buổi sớm, Ren bước xuống cầu thang quán trọ, mùi bánh mì nướng và súp thịt nóng hổi lan tỏa trong không khí, xua tan cái lạnh còn vương lại từ đêm qua.

Đại sảnh quán trọ nhộn nhịp hơn bình thường, một nhóm người chơi tụ tập quanh chiếc bàn dài gần cửa sổ, trò chuyện rôm rả về kế hoạch đi săn hôm nay.

Ở giữa bàn, Klein đang thoải mái gác tay lên thành ghế, miệng đầy thịt xông khói nhưng vẫn thao thao bất tuyệt về khu vực săn tiếp theo.

Đối diện anh là Dynamm.

Anh ta vừa nhai bánh mì, vừa dùng dĩa gõ gõ lên bàn, xen vào câu chuyện bằng giọng điệu đầy hứng thú.

"Ê, nói nghe nè, hôm nay thử đánh cược xem ai giết được nhiều lợn lòi nhất không? Ai thua thì trả tiền nhậu tối nay!"

Dynamm cười toe toét, ánh mắt lấp lánh như thể đã chắc thắng.

"Tôi không có hứng thú với mấy trò trẻ con của cậu." Issin, nhún vai, uống một ngụm đồ uống từ chiếc cố gỗ.

Anh đặt chiếc cốc gỗ xuống bàn, giọng điềm tĩnh nhưng mang theo chút nghiêm khắc.

"Chúng ta đi săn để kiếm tiền và luyện tập, không phải để chơi đùa."

"Chậc, Issin lúc nào cũng khô khan quá nhỉ!"

Dynamm nhún vai, lắc đầu. Nhưng dù trêu chọc vậy, cậu ta vẫn không quên đưa cho Issin một chiếc bánh mì còn nóng hổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!