Chương 28: Bước Khởi Đầu Gian Nan.

"Tôi sẽ cầm chân con lợn. Cậu chỉ cần tung đòn kết liễu là được." Klein lao lên, chắn trước mặt Ren.

Anh ta rút thanh gươm ra từ bên hông.

Con lợn lòi lao đến như một chiếc xe máy nhỏ.

Nhưng nó vẫn là quá chậm so với tốc độ phản ứng của Klein.

Klangg!

Klein lao lên, thanh gươm trong tay chỉ vung nhẹ, dễ dàng đón nhận cú tấn công từ con lợn lòi.

Tiếng clang vang lên nhưng không hề có gì nghiêm trọng, lưỡi gươm của anh ta chỉ lướt qua chiếc nanh sắc bén của con quái vật như thể đang gạt bỏ một mảnh lá rơi.

Anh lùi lại một bước, nhưng không hề vội vã, đôi chân vững vàng, như thể chỉ là một động tác tập luyện quen thuộc.

Con lợn lòi gầm gừ, nhưng không thể tiến thêm bước nào, khi mà Dale và Issin đã kịp thời bao vây nó từ hai bên.

Mọi động tác của họ đều mượt mà, phối hợp ăn ý như một bài tập chiến đấu đã được lặp đi lặp lại hàng nghìn lần.

Không ai phải dùng quá nhiều sức, mọi thứ diễn ra dễ dàng, như thể con lợn lòi chỉ là một con vật vô hại. Klein thậm chí còn mỉm cười:

"Đúng là một con quái vật hạng nhẹ. Phải tăng độ khó mới xứng tầm."

Chỉ trong một khoảnh khắc, con lợn lòi đã bị kìm hãm hoàn toàn, không thể thoát ra. Mọi thứ kết thúc như một buổi tập luyện bình thường.

Trên cơ thể con lợn, những vết cắt đỏ rực như những đường vẽ mờ ảo. Những hình pixel đa giác màu đỏ vỡ vụn, tan vào không khí, báo hiệu cho sự chảy máu không ngừng.

Thanh HP của nó giờ chỉ còn lại một chấm đỏ yếu ớt, như thể chỉ cần một đòn nữa sẽ kết thúc mọi chuyện.

Klein lùi lại, ánh mắt đầy tin tưởng nhìn về phía Ren. Anh ta ra hiệu bằng một cái gật đầu nhẹ.

"Lên đi, Ren. Kết liễu nó."

Ren siết chặt ngọn giáo. Lồng ngực cậu đập thình thịch, mỗi nhịp tim như muốn phá vỡ lồng ngực.

Những suy nghĩ hỗn độn đan xen, tâm trí chỉ còn lại một thứ duy nhất: con lợn lòi trước mặt, và nhiệm vụ phải hoàn thành.

Những ánh mắt đầy kỳ vọng từ Klein và các đồng đội làm Ren cảm thấy như tất cả đang dồn hết vào cậu.

Cảm giác hồi hộp, lo lắng như thể cả thế giới đang chờ đợi cậu.

Ren hít một hơi thật sâu, để đẩy những nỗi sợ hãi xuống, rồi siết chặt đôi chân, bước từng bước về phía con quái vật.

Mũi giáo trong tay hơi dao động, nhưng quyết tâm đã mạnh mẽ.

Cậu đâm thẳng mũi giáo vào cổ con lợn lòi.

Một nhát sâu, con quái vật chỉ kịp phát ra tiếng kêu đau đớn rồi tan biến thành hàng trăm khối pixel, chảy vào không khí như một làn sóng.

[Phần thưởng]

+14 exp

+15 cor

Ren đứng đó, đôi tay vẫn run run, nhưng lòng cậu nhẹ nhõm hơn bao giờ hết. Cảm giác như một trọng trách vừa được gỡ bỏ.

Cậu mỉm cười khẽ, dù không thể nào quên được sự hồi hộp vẫn còn lẩn khuất trong ngực.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!