Ren khẽ cười, cảm giác căng thẳng trong lòng dần tan biến.
Cậu đưa tay bắt lấy tay Issin, cảm nhận được sự ấm áp và mạnh mẽ từ cái bắt tay chắc nịch.
Một chút ấm áp len lỏi trong lồng ngực, xua tan sự ngại ngùng còn sót lại.
"T -Tôi là Ren. Rất vui được gặp mọi người."
"Được rồi, ngồi xuống đây đi. Chỗ này còn rộng mà." Klein khẽ vỗ vai Ren, nụ cười ấm áp hiện rõ trên khuôn mặt.
Anh nhẹ nhàng dẫn cậu ngồi xuống bên cạnh mình, tạo cảm giác như đang bảo vệ Ren khỏi sự bỡ ngỡ ban đầu.
Ren ngồi xuống, vẫn còn chút ngại ngùng nhưng ít nhất không còn cảm giác lạc lõng.
Cậu khẽ siết chặt tay lại để che giấu sự hồi hộp còn sót lại, ánh mắt không tự chủ mà quan sát xung quanh.
Bất chợt, một tiếng vỗ bàn thật mạnh vang lên khiến Ren giật mình. Cậu ngước lên, thấy Klein đứng dậy với nụ cười rạng rỡ:
"Để ăn mừng thành viên mới của chúng ta, Ren... Hôm nay tôi khao!"
Giọng nói nhỏ dần ở cuối, Klein dừng lại một chút rồi tiếp tục: ... bữa sáng nay.
"Ryotarou, ông hoàng bủn xỉn nay hào phóng tới vậy à?" Dynamm đảo mắt, cười cợt.
"Có phải mặt trời mọc đằng Tây không đấy?"
Klein nghe vậy thì khẽ cau mày, giả vờ giận dữ, trừng mắt nhìn Dynamm:
"Mọi người... trừ Dynamm."
Cả đám bật cười, reo hò vui sướng. Không khí rộn ràng bao trùm lấy bàn ăn.
Chỉ có Dynamm với nụ cười còn nguyên trên khuôn mặt... đã hóa đá.
"Khôngggggg! Đội trưởng... Tôi chẳng còn xu nào cả!" Dynamm than thở, gương mặt méo xệch đầy bi thương.
Nhưng Klein chỉ nhún vai đầy thản nhiên, nụ cười tinh quái nở trên môi.
Anh quay sang Ren, giọng hào hứng:
"Cậu muốn ăn gì? Bữa sáng ở chỗ này là tuyệt nhất rồi đấy." Klein hất đầu về phía thực đơn, rồi bất giác liếc mắt về phía Dynamm, giọng đầy ẩn ý:
"Không như quán mà ai đó dẫn đường... đồ ăn dở tệ."
Dynamm đỏ mặt, lúng túng đáp lại:
"Này... Nhưng nó rẻ mà... cũng chỉ có lần đó thôi." Cậu ta co người lại, đôi vai khẽ rụt xuống như sợ bị mắng thêm.
Issin phá lên cười, vỗ mạnh vai Dynamm, giọng an ủi:
"Thôi, đằng nào cậu ấy cũng đã cố gắng mà."
Nhưng ngay sau đó, giọng anh đột ngột hạ xuống, đầy châm chọc:
"Lần sau đừng dẫn đường nữa nhé. Để tôi làm thay."
Dynamm há hốc mồm, định phản bác nhưng chưa kịp nói gì thì Dale đã xen vào, thở dài ngao ngán:
"Mọi lần đều vậy, Dynamm à. Cả thế giới thực lẫn nơi này... Cậu đều tệ trong khoản tìm quán ăn. Nhớ lần trước không? Chúng ta mất cả đống tiền mà chẳng ăn được gì ra hồn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!