Ren giật mình tỉnh dậy trong con hẻm tối, lạnh lẽo và ẩm ướt.
Cậu đã quen với cái lạnh.
Nó như một kẻ khủng bố lúc nào cũng đeo bám lấy cậu, len lỏi vào từng thớ thịt, gặm nhấm từng hơi thở.
Nhưng lần này, cái lạnh không phải thứ khiến cậu thức dậy.
Thứ gọi Ren thức dậy...
Chính là những khuôn mặt... những đôi mắt vô hồn và méo mó mà cậu đã bỏ lại dưới dungeon.
Từng người một...
Ren không trực tiếp cướp đi mạng sống của họ... nhưng cậu cũng đã tiếp tay.
Chúng hiện lên mờ nhạt rồi lại rõ nét trong bóng tối, như thể vẫn đang dõi theo cậu từ nơi sâu thẳm nào đó.
Cậu rùng mình, co người sát vào bức tường đá lạnh ngắt phía sau lưng.
Hơi lạnh thấm qua lớp áo mỏng, luồn vào từng thớ thịt khiến cả cơ thể run rẩy, nhưng chẳng thể nào xua đi cảm giác đeo bám đó.
Những khuôn mặt, ẩn hiện trong bóng tối.
Âm thầm và lặng lẽ quan sát cậu.
Ánh sáng từ ngọn đèn đường dường như yếu đi, như thể bị bóng tối nuốt chửng. Chúng không thể chiếu được tới chỗ Ren ngồi.
Cậu vô thức tóm chặt cán giáo.
Đôi tay lạnh ngắt, cứng đờ. Cậu nhắm mắt lại để giữ bình tĩnh... nhưng ngay khi mí mắt khép lại, những hình ảnh lại ùa về.
Khuôn mặt của Scholar hiện lên.
Đôi mắt mở trừng, miệng há hốc như muốn nói điều gì đó... rồi bị bóng tối nuốt chửng.
Rồi đến Tarek... gương mặt hắn hiện lên sau lớp máu đỏ thẫm, méo mó và vặn vẹo.
Đôi mắt đầy toan tính ấy giờ đây chỉ còn là hốc mắt rỗng tuếch.
Ren nhớ rõ cái khoảnh khắc hắn nhìn cậu, đôi môi mấp máy như muốn cầu cứu, trước khi bị quái vật xé toạc trong cơn gào thét tuyệt vọng.
Không!
Ren mở bừng mắt, thở hổn hển.
Tim cậu đập thình thịch trong lồng ngực, như muốn vỡ tung ra.
Cái lạnh của con hẻm vẫn ở đó, thấm vào từng hơi thở, nhưng không lạnh bằng cảm giác trống rỗng đang gặm nhấm cậu từ bên trong.
Cậu đáng lẽ phải vui mừng khi thoát khỏi Tarek.
Nhưng tại sao... tại sao khuôn mặt của hắn vẫn ám ảnh cậu? Cả lúc hắn nhếch mép cười đầy toan tính lẫn khoảnh khắc tuyệt vọng cuối cùng.
Tarek đáng phải ch. ết.
Cậu tự nhủ. Nhưng giọng nói trong đầu lại run rẩy, yếu ớt.
"Nếu đổi ngược lại... hắn cũng sẽ bỏ mặc mình thôi... nếu mình mềm lòng..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!