Con boss là một sinh vật khổng lồ, với bốn cánh tay mạnh mẽ vươn dài, to như cây cột trụ, đôi mắt đục ngầu, không hề có một chút thần sắc hay ánh sáng.
Mỗi lần nó cử động, không khí xung quanh như bị xé toạc, để lại những luồng gió rít gào.
Những viên pha lê héo úa xung quanh phản chiếu ánh sáng lên lớp vảy vàng cứng như kim loại, tạo thành một thứ hào quang quái dị.
Đôi mắt đục ngầu vô hồn lia qua những kẻ xâm nhập, như thể nhìn xuyên thấu mọi bí mật trong tâm hồn họ.
Nhưng ẩn sâu bên trong cái nhìn ấy... là một sự trống rỗng lạnh lẽo, một con quái vật không cảm xúc, chỉ tồn tại để hủy diệt.
Mỗi bước chân nó giáng xuống đất tạo nên những tiếng rầm rầm như sấm động. Những mảnh đá vỡ vụn dưới móng vuốt sắc bén.
Từng khớp xương trên cánh tay của nó uốn cong theo một cách phi tự nhiên, như thể đang vận hành theo một quy luật kỳ lạ.
Hơi thở nóng rực của nó phả ra từ bóng tối, mang theo mùi kim loại nồng nặc như máu rỉ từ vết thương cũ. Những viên pha lê xung quanh rung lên bần bật, phản chiếu hình dáng khổng lồ của con quái vật.
Cặp mắt đục ngầu lia nhanh, nhắm thẳng vào con mồi yếu nhất. Cánh tay khổng lồ của nó siết chặt, chuẩn bị giáng xuống một đòn hủy diệt.
TRÁNH RA NGAY!!
Scholar hét lớn, giọng hoảng loạn. Nhưng đã quá muộn, cánh tay của con boss ầm ầm giáng xuống như một búa tạ từ địa ngục...
Ugh...
Âm thanh va chạm chói tai vang lên. Một lực kinh hoàng đánh thẳng vào Tanker, chiếc khiên trên tay gã vỡ vụn như một tấm kính mỏng.
Cơ thể anh ta bị quét bay khỏi mặt đất, phóng đi như một viên đạn sống, đập mạnh vào bức tường đá phía sau với một tiếng RẦM chát chúa. Cả căn phòng rung chuyển.
Không có thời gian để hét lên.
Tanker lảo đảo, bàn tay cố bám vào mặt đất như muốn níu kéo chút hi vọng... nhưng rồi, cơ thể anh ta vỡ vụn thành hàng ngàn khối pixel đa sắc, tan vào không trung.
Sự im lặng ch. ết chóc bao trùm.
"Không thể nào... chỉ một đòn thôi sao?" Ai đó lẩm bẩm trong sự kinh hoàng.
Những bước chân run rẩy như nhũn ra. Cả đám người tựa vào nhau. Họ từ từ di chuyển tới gần ánh sáng. Nơi mà những viên đá pha lê dần tắt.
Con boss chào đón với một tiếng gầm.
Nó lại nhảy vụt lên.
4 cánh tay chắp lại như 4 cây chùy khổng lồ. Giáng một cú như trời sập xuống mặt đất.
Sàn đá nứt toác ra, những vết nứt chạy dài đến chân tường.
"Tất cả vào vị trí! Tanker, giữ khoảng cách đúng ba bước. ĐỪNG manh động!" Scholar ra lệnh, giọng hắn sắc bén, không chút dao động.
Những người chơi còn sống, dù do dự, cũng nhanh chóng vào đội hình.
Ren đứng phía sau hàng khiên, cơ thể căng cứng. Trước mặt cậu, bóng dáng khổng lồ của con boss như một cơn ác mộng.
Hơi thở của nó dày đặc, mang theo mùi kim loại nặng nề, len lỏi vào từng kẽ da thịt. Ren cảm thấy như có thứ gì đó vô hình đang siết lấy phổi mình.
Đó chỉ là ảo giác... đúng chứ?
Từng luồng hơi thở phả ra từ cái miệng tối om không đáy của nó. Như thứ xương mù gây độc khiến thần tinh tê liệt.
Cậu siết chặt vũ khí, cố gắng điều chỉnh hơi thở.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!