Chương 13: Bóng Tối Sau Ánh Vàng.

Đống vàng bao quanh bệ đá bỗng sôi lên sùng sục, như có ngọn lửa vô hình thiêu đốt từ bên trong. Tiếng gầm trầm đục vang lên, hòa cùng âm thanh chói tai của kim loại va đập, khiến không khí như vỡ vụn thành từng mảnh.

Từ đám hỗn loạn, một cánh tay khổng lồ phủ đầy vảy vàng óng đập xuống, hất văng Tarek như một con rối.

Những đôi chân cứng tê như đá trước cảnh tượng khủng khiếp trước mặt.

Tarek bị hất bay ra khỏi đống vàng. Hắn va một cái thật mạnh xuống sàn nhà rồi lăn lông lốc.

Cú va đập cực mạnh khiến cho tên côn đồ choáng váng gần như không đứng dậy được.

"Copper... Eylis... Lũ phản bội...!" Tarek gào lên, giọng khàn đặc vì giận dữ và đau đớn. Hai tay hắn run rẩy bám vào những viên gạch nứt toác, cố đứng dậy giữa tiếng gầm rú dội vào màng nhĩ.

Tiếng hét của Tarek dường như thu hút toàn bộ sự chú ý.

Nhưng trước khi hắn kịp phản ứng, một bóng người lướt qua như một cơn gió. Eylis ... với tốc độ mà cô ta chưa từng để lộ trước đây, đã xuất hiện ngay trước mặt hắn.

Xin lỗi nhé, Tarek, Eylis khẽ thì thầm, giọng lạnh như băng.

Tay cô ta vươn ra, nhanh như chớp, cướp lấy sợi dây chuyền từ tay hắn. Tarek giật mình, hai tay vươn ra như muốn níu kéo, nhưng chỉ chạm vào khoảng không.

Eylis quay lại, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Copper, kẻ đang đứng gần cánh cửa phòng báu đang dần khép lại.

Nụ cười bí ẩn trên môi Copper như một lời nhắc nhở rằng mọi thứ đều nằm trong kế hoạch của hắn.

Ánh mắt hắn lấp lánh như một kẻ đang thưởng thức vở kịch do chính mình dàn dựng. Nụ cười bí ẩn trên môi hắn như một lời nhắc nhở rằng mọi thứ đều nằm trong kế hoạch của hắn.

Eylis lướt qua bên cạnh Ren, một cái bóng thoắt qua trước mặt cậu.

Cô ta đứng ngay cạnh cửa, nhưng lần này không chỉ là một cái nhìn đầy tò mò nữa. Cảm ơn nhé, Ren, cô ta nói, giọng nhẹ tênh, nhưng ẩn chứa sự đắc thắng.

"Giờ thì cậu trở nên có ích rồi đấy..." Câu nói ấy như một mũi dao găm đâm vào tâm trí cậu.

Cánh tay mảnh mai của Eylis khẽ nắm lấy vai Ren, nhưng cảm giác đó như thể bàn tay của quái vật, không phải con người. Sự lạnh lẽo từ bàn tay ấy xuyên qua người cậu như một lời nguyền, khiến trái tim Ren như ngừng đập.

Hơi thở trở nên nặng nề.

Cả trời đất như quay cuồng, Ren đang ngã.

Cố giữ chút tỉnh táo cuối cùng. Đôi mắt của Ren nhìn về phía cảnh cửa đã khép lại chỉ đủ 1 người lọt qua.

Eylis là người đã ném cậu trở lại.

Chúc may mắn, Eylis cười khẩy, âm thanh ấy như mũi dao cắt ngang không khí.

Ánh mắt cô ta tràn ngập sự giễu cợt, hoàn toàn không có chút tội lỗi hay cảm thông.

Trước khi Ren kịp phản ứng, cô ta đã lao ra ngoài cửa, bóng dáng mờ dần, bỏ lại cậu giữa cái không gian đầy tăm tối, ngập tràn sự tuyệt vọng.

Ren đứng đó, hơi thở dồn dập, trong khoảnh khắc ấy, cậu nhận ra, mình chỉ là một con tốt bị vứt bỏ. Cái cánh cửa đóng lại, như thể cánh cửa của vận mệnh.

Ren cảm thấy như tất cả mọi thứ xung quanh mình đang tan biến. Không khí xung quanh bắt đầu dày đặc, nặng nề, như thể cậu đang bị nhấn chìm trong một vực thẳm.

Cảm giác tê liệt lan tỏa khắp cơ thể, không phải vì sự đau đớn, mà vì sự phản bội quá tàn nhẫn.

Đôi mắt cậu không thể rời khỏi cánh cửa đã khép lại, nơi Eylis biến mất như một bóng ma.

Cậu không còn là ai trong mắt cô ta, chỉ là một công cụ vứt đi. Không còn gì ngoài bóng tối và một nỗi sợ hãi sâu thẳm, như thể cậu sẽ không bao giờ thoát ra được nữa.

"Thằng khốn nạn! Chúng mày đã làm gì?" Đám đàn em của Tarek lao tới như những con thú hoang, mắt đỏ ngầu, gầm gừ trong cơn giận dữ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!