Chương 113: Bào Tử Chết Chóc.

Ngay khi lưỡi kiếm của Nautilus cắt vào thân con quái, trái cầu đỏ trên đỉnh đầu nó nứt toác.

Rắc!

Một âm thanh khe khẽ vang lên, tựa như tiếng vỏ trứng vỡ vụn, mong manh nhưng đầy nguy hiểm.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, một luồng bụi phấn đỏ cam bùng nổ từ vết nứt, tràn ra như một cơn lũ nhỏ, tán loạn trong không khí như tro tàn rực lửa.

Những hạt phấn nhỏ li ti lơ lửng, trôi nổi giữa làn sương mù dày đặc, phản chiếu ánh sáng lập lòe một cách kỳ lạ. Chúng không chỉ đơn giản là trôi nổi mà dường như còn chuyển động có chủ đích, vặn vẹo và xoáy tròn trong không trung như thể mang theo một lời mời gọi ch. ết chóc.

Rồi mùi hương bùng lên.

Một cơn gió vô hình thổi tan đám bào tử và đưa chúng đi xa trong làn sương mù dày đặc.

Một thứ mùi nồng đậm, ngọt gắt đến mức khó chịu, trộn lẫn giữa hương cỏ mục và nhựa cây lên men, gay gắt và nồng nặc như mùi xác ch. ết phân hủy giữa những tán cây ẩm ướt.

Nó không chỉ len lỏi qua từng kẽ lá, từng khoảng trống giữa những thân cây xoắn vặn mà còn bám chặt vào không khí, kéo dài và lan xa như một làn sóng vô hình khuếch tán khắp chiến trường.

Ren cảm thấy da đầu tê rần, nhận thức về nguy hiểm đang gào thét trong tâm trí.

ch. ết tiệt… Cậu nghiến răng, hơi thở gấp gáp.

"Nautilus, lùi lại ngay!"

Nhưng đã quá muộn.

Xào xạc.

Rào rào.

Không khí bỗng trở nên nặng nề một cách đáng sợ.

Từ giữa màn sương mờ ảo, những cái bóng bắt đầu cử động.

Ban đầu chỉ là những chuyển động nhỏ, những chiếc lá lay động, những bụi cỏ khẽ nghiêng ngả, những tán cây rung lên khe khẽ như bị một cơn gió vô hình thổi qua.

Nhưng rồi, chuyển động ấy lan rộng, khuếch đại dần thành những đợt sóng khuấy động cả khu rừng.

Những chiếc xúc tu mềm oặt bắt đầu vươn dài, bò trườn trên mặt đất bằng những cử động giật giật, tạo thành một thứ âm thanh ướt át, nhầy nhụa.

Từ trong những bụi rậm, những thân cây sẫm màu, từ cả những khoảng trống tưởng như an toàn, những con Little Nepenthes khác bắt đầu xuất hiện.

Không chỉ một, mà là hàng loạt.

Từng con một trườn ra khỏi màn sương, những chiếc xúc tu ngọ nguậy, thân thể gồ ghề của chúng run lên theo nhịp hô hấp.

Đôi mắt trống rỗng như thủy tinh của chúng phản chiếu thứ ánh sáng ma quái, đồng loạt quay về phía hai chàng trai đứng giữa chiến trường.

Rồi, ngay sau đó...

Những thanh HP xuất hiện. Sâu trong màn sương.

Ban đầu chỉ là một.

Rồi hai.

Ba.

Năm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!