Cố Duy Nhất đã muốn từ chức nhưng trước giờ cô không thích bỏ dở giữa chừng, hơn nữa, Hề Tuyết còn ở đó, cô đã suy nghĩ kĩ, làm ở Khởi Nguyên thời gian lâu như vậy, trừ những việc ngổn ngang kia, cô cách kế hoạch ban đầu ngày càng xa.
Cô không muốn làm người đại diện, không muốn Hề Tuyết đi theo cô vì sẽ làm chậm sự phát triển của cô ấy, cô còn muốn chính thức trở thành biên kịch nữa.
Hôm qua cô đã gọi điện thoại cho Hề Tuyết, cô ấy nghe xong cũng ủng hộ, Cố Duy Nhất không còn băn khoăn nữa.
Kể từ khi xảy ra chuyện với Hứa Trạch Dật, đây là lần thứ hai Cố Duy Nhất vào Khởi Nguyên. Lần trước vì Thai Tử Vũ đánh Hứa Trạch Dật nên cô không để ý, lúc này mới phát hiện có nhiều ánh mắt nhìn mình không giống nhau, đủ loại, cô cũng không muốn quan tâm.
Dù sao làm nghề này, quan hệ xã hội phải rộng, tin tức mấy phần thật thật giả giả, mọi người nghĩ trong lòng thế nào cô không muốn biết, tuỳ người ta nghĩ mà thôi.
Cố Duy Nhất đến ngoài phòng làm việc của Trịnh Kinh, đưa tay gõ cửa, bên trong có âm thanh không ai lên tiếng, cửa chỉ khép lại, Cố Duy Nhất khẽ đẩy,
"Thầy Trịnh, anh có nghe thấy không vậy?"
Cảnh bên trong làm Cố Duy Nhất giật mình lùi ra sau, nữ trên nam dưới đang khí thế ngất trời, đôi mắt người đàn ông lười nhác nhìn chằm chằm cô, lông mày nhếch lên.
Cố Duy Nhất chẹp miệng, mới sớm tinh mơ, chưa thỏa mãn dục vọng nha,
"Ngại quá, làm phiền rồi." Cố Duy Nhất lùi ra ngoài định đóng cửa.
Chờ chút.
Người đàn ông mở miệng, đẩy người phụ nữ trên người ra, đứng dậy, sửa sang lại quần áo. Người này lớn lên cũng dễ nhìn, vóc người cũng rất ổn.
Cố Duy Nhất dừng bước, có thể ở phòng Trịnh Kinh làm chuyện này, lai lịch cũng không nhỏ. Người phụ nữ bị hắn đẩy ra đưa lưng về phía Cố Duy Nhất mặc lại quần áo sau đó quay lại lườm cô. Cố Duy Nhất gãi đầu, thì ra là Quế Khả Quân.
Trịnh Kinh bước lên một bước, Tay cô cầm gì vậy?
Đáy mắt hắn loé sáng.
Cố Duy Nhất cầm túi đưa lên cao, Hộp cơm.
Trên mặt người đàn ông thoáng vẻ vui mừng,
"Đúng lúc chưa ăn, bao nhiêu, tôi mua." Nói xong móc hai trăm đồng trong ví đưa cô.
Cố Duy Nhất nhìn tiền trên tay hắn, lại nhìn hộp cơm trong tay mình,
"... Anh có đem theo hộp để đổ ra không?"
Trịnh Kinh nghe lời cô nói, ngẩn người, trong mắt thoáng vẻ khinh bỉ, lại lấy thêm một trăm đồng trong túi,
"Vậy mua thêm hộp cơm của cô nữa."
Cố Duy Nhất nhận tiền, đưa hộp cơm cho hắn,
"Được rồi, bán cho anh." Chẳng hiểu sao thấy hắn không vừa mắt.
Người đàn ông nhận hộp cơm, quay về bàn làm việc.
"Cố Duy Nhất, sao cô lại tới đây?" Giọng nói Trịnh Kinh truyền đến.
Cố Duy Nhất xoay người, nhìn hắn, khoé miệng tươi cười,
"Thầy Trịnh, tôi tới từ chức, đây là đơn từ chức." Cố Duy Nhất đưa đơn cho hắn.
Cô muốn từ chức?
Lông mày Trịnh Kinh chau lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!