Sáng sớm hôm sau, Cố Duy Nhất mang theo hai con gấu trúc xuống nhà.
"Ô, tối qua đi làm giặc à? Sao mặt mệt mỏi thế?" Giọng nói trêu chọc vang lên.
Cố Duy Nhất lười không muốn mở mắt, vừa mở ra đã thấy gương mặt phóng đại của Thai Tử Vũ ngay trước mắt, Cố Duy Nhất tức giận đẩy hắn ra,
"Cậu tới đây sớm vậy làm gì?"
"Đương nhiên là có chuyện, mau, theo tôi, tôi có việc muốn nói với cậu." Thai Tử Vũ nói liền cầm lấy cánh tay Cố Duy Nhất lôi ra ngoài.
Cố Duy Nhất ôm lấy tay vịn trên bậc thang,
"Tôi không đi, tôi còn chưa ăn sáng!" Tối qua không ăn cơm tối, bụng cô sớm đã đói.
"Ăn cái gì, tôi mời cậu ra ngoài ăn, có chuyện mà!"
"Không, ở đâu cũng không bằng nhà, không đi." Cố Duy Nhất sống chết không buông tay.
Thai Tử Vũ không tin, chậc một tiếng,
"Tiểu cô nương, cậu không đi, tôi phải dùng sức mạnh rồi!" Nói xong, đưa tay kéo cánh tay đang ôm cầu thang của Cố Duy Nhất.
"Hai người đang làm cái gì?"
Một giọng nói khàn khàn từ tầng hai truyền xuống.
Thai Tử Vũ nghe được giọng nói này lập tức bỏ tay Cố Duy Nhất, hai tay giơ lên tỏ vẻ đầu hàng,
"Haha, lão đại, chào buổi sáng..."
Cố Duy Nhất vừa nghe thấy tiếng Ngôn Mộc, gò má lại đỏ lên, toàn thân nóng bừng không dám nhìn anh, kéo Thai Tử Vũ,
"Không phải cậu nói mời tôi đi ăn sao? Nhanh một chút!"
Thai Tử Vũ bị Cố Duy Nhất vừa lôi vừa kéo ra cửa, sửa sang lại y phục, buồn bực,
"Nhất Nhất, sao vậy, gặp anh cậu thôi mà giống như gặp quỷ?"
Mắc mớ gì đến cậu?
Cố Duy Nhất ghét bỏ trừng hắn,
"Không phải là nói mời tôi ăn cơm sao? Mau lên đói chết tôi rồi! Thai Tử Vũ mở cửa một chiếc xe hơi, Cố Duy Nhất đi quanh, chậc chậc,"Thai Tử Vũ, cậu lấy đâu ra tiền mua xe?
"Thai Tử Vũ mặt đầy ý cười,"Thời gian trước cùng người khác làm một hạng mục, kiếm được chút lợi nhuận.
"Cố Duy Nhất nhìn vẻ mặt vô sỉ của hắn, con mắt chuyển vài vòng như có điều suy nghĩ. Đến hiệu ăn sáng, Cố Duy Nhất gọi ra cả một bàn, Thai Tử Vũ ân cần đưa cho cô một cái bánh bao hấp. Cố Duy Nhất không chút khách khí nhận lấy ăn sau đó tao nhã lau miệng,"Chuyện gì, nói!
"Thai Tử Vũ rót cho cô một chén nước, sờ chóp mũi, lắp bắp,"Nhất Nhất, Huyên Huyên dạo này thế nào?
"Cố Duy Nhất chau mày, cô cũng biết, Thai Tử Vũ tìm cô sẽ có việc liên quan đến Doãn Huyên Huyên, thật không có chút tiền đồ nào."Rất tốt, thế nào, cậu gần đây không gặp cô ấy sao?Haizz...Thai Tử Vũ thở dài,Cô ấy bận như thế, tôi cũng không có thời gian rảnh, sao có thể gặp nhau!
"Cố Duy Nhất nhíu mày, cũng phải, Doãn Huyên Huyên gần đây bận họp báo đủ kiểu, sao có thời gian gặp hắn nữa."Vậy tìm tôi làm gì?
Muốn tôi hẹn gặp mặt hộ sao?
"Cố Duy Nhất bưng chén nước lên uống một ngụm."Không phải, không phải là...
"Thai Tử Vũ khoát tay,"Là cha tôi định chụp ảnh tuyên truyền game, cậu xem...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!