Sự tích cả hai mẹ con Vương Lệ Cầm đều bị giết, hung thủ không lấy một đồng nào, nhưng đã làm tiêu tan ba triệu tệ của nhà họ Giang, nhanh chóng lan truyền khắp nơi.
Cảnh sát tất nhiên là muốn giữ kín thông tin về vụ án, nhưng làm sao mà giữ bí mật được.
Khi còn sống, Giang Bình là tay sai đắc lực của Phạm Trường Căn, một vai hắc xì dầu. Thường thích nhất là bắt các vụ mại dâm, đánh bạc, hút chích, bị hắn tóm được, buộc phải nộp tiền phạt, nếu không sẽ bị giam mười ngày đến nửa tháng.
Tiền phạt không bao giờ có hóa đơn, nhưng nếu người ta hợp tác nộp tiền thì lập tức có thể thoải mái ra khỏi đồn công an luôn.
Một vài phần tử xã hội đen vì thường xuyên cung phụng hắn, có sự vụ gì cũng được quan tâm chu đáo, mỗi lần chỉ giam tượng trưng vài ngày là xong, người dân địa phương căm ghét hắn đến tận xương tủy.
Con trai hắn cũng là một thằng lưu manh nổi tiếng ở trường học, thường xuyên quấy rối các học sinh khác, các phụ huynh suốt ngày đến phản ánh với nhà trường, với công an.
Tất nhiên rồi, cũng có những phụ huynh có quyền chức, tố lên tận huyện, Vương Các Đông biết được cũng đã từng cho bắt thằng lưu manh này dạy nó cách làm người, nhưng lần nào cũng bị mạng lưới quan hệ của gia tộc nhà Phạm Trường Căn khuyên nhủ, ngăn cản.
Giang Tiểu Binh chưa từng vi phạm luật hình sự, lại chưa đến tuổi thành niên, nên ở cương vị phó giám đốc Sở Công an huyện, Vương Các Đông cũng không có cách nào xử lý Giang Tiểu Binh vì tội hàng ngày thu phí bảo vệ, bắt nạt học sinh.
Vương Lệ Cầm cũng là một nhân vật kênh kiệu nổi tiếng trong thị trấn, cậy thế chồng, xuất hiện ở chỗ nào cũng vô cùng quá quắt ngạo mạn. Có lần đi mua sắm, cãi nhau với một cửa hàng, cô ta liền gọi luôn điện thoại cho một nhóm xã hội đen đến phá cửa hàng.
Bị chúng đe dọa, chủ cửa hàng đành im thít, ngậm bồ hòn làm ngọt.
Kể cả họ hàng của hai vợ chồng nhà Giang Bình, người nào cũng ngạo mạn ngang ngược.
Giờ cả nhà đã chết, gia sản chỉ còn lại một nửa, nhà họ Giang nhanh chóng mất uy thế, không còn dám phô trương nữa. Người dân địa phương vô cùng hoan hỉ, ai nấy đều tích cực làm tuyên truyền viên miễn phí, chưa đầy mấy ngày vụ án đã lan truyền khắp mọi nơi.
Tất nhiên, chuyện được bàn tán thần bí nhất vẫn là từ đầu đến cuối hung thủ không hề lộ mặt, đã giết người, hủy tiền ngay trước mũi súng phục kích của rất nhiều xạ thủ bắn tỉa thiện nghệ trong đội Cảnh sát hình sự.
Rất nhiều người mê tín đều nói rằng bồ tát Thành Hoàng hiển linh, nhà họ Giang làm quá nhiều việc thất đức nên bị ma bắt.
Ở một đầu khác, Từ Tăng rầu rĩ lo lắng.
Anh được một người bạn làm công an thuật cho nghe toàn bộ vụ án, trong lòng anh thầm mong Trần Tiến sẽ dừng lại ở đó, trốn về Mỹ khi cảnh sát còn chưa biết được hành vi phạm tội của anh ta, như vậy công việc điều tra tiếp theo của cảnh sát cũng rất khó đe dọa được tới anh ta.
Nhưng Từ Tăng biết, Trần Tiến chưa từng làm bất cứ việc gì vi phạm pháp luật, thậm chí từ nhỏ tới lớn chưa bao giờ thấy Trần Tiến đánh nhau, một người luôn tuân thủ luật pháp một khi đã trở nên điên cuồng, thì chỉ có càng ngày càng điên cuồng.
Sớm muộn anh ta cũng sẽ sa lưới.
Từ Tăng không hề nghi ngờ điều này.
Mặc dù anh ta có kiến thức kỹ thuật, không cần lộ diện mà có thể giết người, hủy tiền, nhưng chẳng phải việc đó đã trực tiếp để lộ động cơ phạm tội hay sao? Không chỉ để lộ động cơ phạm tội, mà còn để lộ cả đặc điểm công việc có liên quan đến hóa học của anh ta.
Cảnh sát sớm muộn cũng sẽ để ý theo dõi anh ta.
Có điều nếu Trần Tiến bị sa lưới thật, liệu anh ta có khiến mình bị liên lụy? Trần Tiến đã phạm tội tử hình, một khi bị bắt sẽ không thoát được tội chết, không cần thiết phải kéo theo cả mình, nhưng cũng khó nói, Từ Tăng biết rõ những thủ đoạn của cảnh sát, nghĩ đến đã thấy sởn da gà, không phải Trần Tiến muốn khai ra, là không thể không khai ra.
Nếu khai ra mình là… đồng phạm ở một mức độ nào đó, hậu quả vô cùng đáng sợ!
Hay là bây giờ đi tố giác luôn với công an vụ này là do Trần Tiến gây ra? Nhưng nếu làm như vậy, không phải rõ ràng mình là người biết chuyện đồng thời cũng là đồng phạm ở một mức độ nào đó hay sao?
Tại sao không đi tố giác từ khi vụ án chưa xảy ra, đợi đến khi sự việc diễn biến nghiêm trọng mới đi tố giác? Tiền đồ của mình cũng coi như tiêu tan.
Nhưng nếu bây giờ không đi tố giác, đến lúc Trần Tiến bị sa lưới thì sao, mình có thể chối bỏ sạch không hề dính líu gì đến được không? Cảm thấy Trần Tiến chỉ là nói đùa, mình hoàn toàn không hề nghĩ là anh ta lại phạm tội thật, vì thế cũng không ngờ được vụ án nhà họ Giang lại đúng là do anh ta gây ra.
Việc này thật sự đau đầu.
Đúng lúc Từ Tăng đang ngồi ở văn phòng do dự không biết nên làm thế nào, thì chuông điện thoại reo, nhìn thấy là số của Lâm Kiệt cảnh sát thuộc đội Trinh sát hình sự, Từ Tăng liền bắt máy, chào:
"Đội trưởng Lâm đấy à, chào anh!"
"Trưởng phòng Từ, bây giờ anh có ở cơ quan không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!