Gia đình Hồ Kiệt thuộc dạng mới phất lên, ba anh ta kiếm được một khoản tiền lớn, nhưng sức khỏe cũng nhanh chóng suy yếu.
May mắn thay, Hồ Kiệt không phải kẻ bất tài.
Anh ta tiếp quản cơ ngơi của ba, phát triển sự nghiệp ngày càng thịnh vượng, đồng thời cưới được người yêu thời trung học, là hoa khôi của trường, sinh một cô con gái lớn và hai cậu con trai sinh đôi.
Gia đình họ vốn đang sống rất hạnh phúc.
Họ còn mua một căn nhà gần khu đại học, nơi các con trai sẽ theo học sau khi khai giảng.
Thế nhưng, mạt thế ập đến.
Tồi tệ hơn nữa, nhà gần như không còn thức ăn, trong khi có đến bảy miệng ăn: Mẹ, Hồ Kiệt, vợ Hồ Kiệt là Trương Huỳnh, con gái lớn Hồ Khanh, hai con trai Hồ Tuấn và Hồ Diệu, cùng với đứa cháu ngoại mới hai tuổi.
Nhận thức được tình hình nguy cấp, Hồ Kiệt và vợ bàn bạc suốt đêm và quyết định ra ngoài tìm kiếm đồ tiếp tế.
Con gái lớn vừa ly hôn, còn phải chăm con nhỏ, Hồ Kiệt muốn vợ ở nhà chăm sóc mẹ và con gái, còn mình sẽ dẫn hai con trai đi kiếm lương thực.
Nhưng Trương Huỳnh và cô con gái Hồ Khanh đều không đồng ý.
"Ba à, nếu không có gì ăn thì ai ở lại cũng c.h.ế. t cả thôi. Con sẽ đi cùng mọi người, thêm một người là thêm một sức mạnh." Hồ Khanh nói.
Cuối cùng, hai vợ chồng quyết định cùng các con ra ngoài tìm kiếm thức ăn.
Họ giao tất cả thức ăn còn lại trong nhà cho người mẹ già, đợi Hồ Khanh dỗ con ngủ say rồi cùng nhau ra khỏi nhà.
Họ khá may mắn, siêu thị tổng hợp lớn gần nhà, sau đợt triều cường xác sống ngày đầu tiên, hầu hết mọi người đều đã biến thành xác sống, phần lớn xác sống lại bị tiếng động thu hút, đi nơi khác tấn công người sống, nên bên trong siêu thị tổng hợp khá yên tĩnh, số lượng xác sống đã giảm đi đáng kể so với bên ngoài.
Cả gia đình đều đang trong độ tuổi thanh niên khỏe mạnh, hoàn toàn không sợ những con xác sống chậm chạp vào thời kỳ đầu mạt thế.
Trương Huỳnh lúc đầu còn hơi sợ hãi, nhưng chẳng mấy chốc đã quen, khi cần thiết, cô có thể dùng gậy sắt đập vỡ sọ xác sống chỉ trong vài nhát.
Họ còn may mắn hơn khi tìm thấy một chiếc xe tải chở đầy hàng hóa bên đường, mà phần lớn hàng hóa bên trong là thực phẩm.
Nhờ chiếc xe tải lớn này, họ đã vận chuyển rất nhiều đồ tiếp tế về nhà qua vài chuyến.
Hồ Kiệt muốn chuyển hết tất cả đồ tiếp tế về nhà, nhưng Trương Huỳnh ngăn lại:
"Dù sao đây cũng là chuyến cuối rồi, chúng ta hãy giữ lại một ít đồ trong xe, nếu không những người khác trong tòa nhà thấy sẽ sinh lòng ghen tị, có khi lại gây rắc rối cho chúng ta."
Con trai Hồ Tuấn cũng tán thành:
"Nhân lúc họ xuống cướp đồ, chúng ta mau chóng về nhà trốn thôi."
Hồ Kiệt thấy cũng có lý, bèn giữ lại vài thùng mì gói và đồ ăn vặt, rồi dùng xe tải chặn trước cửa ra vào, sau đó cùng vợ con nhanh chóng về nhà.
Trong hành lang, một vài người hàng xóm lăm lăm d.a. o xông tới định cướp đồ của họ, nhưng gia đình Hồ Kiệt không hề nao núng.
Sau khi đánh gãy chân một tên, những kẻ khác đang rục rịch ý đồ cướp bóc cũng đều im re.
Về đến nhà, họ còn dùng loa phóng thanh để dụ xác sống đến chặn ở dưới lầu, ngăn không cho những người ở các tầng khác mò tới chia phần.
Về đến nhà, cả gia đình ôm chầm lấy nhau, ăn mừng vì đã thoát khỏi kiếp nạn.
"Tuyệt vời, với số đồ này, chúng ta không còn gì phải sợ nữa!" Hai cậu con trai Hồ Diệu và Hồ Tuấn phấn khích đến mức muốn nhảy cẫng lên.
Nhưng Hồ Kiệt, người đã lăn lộn trên thương trường nhiều năm, có ý thức cảnh giác rất cao.
"Thôi nào, nghỉ ngơi một chút, chúng ta chuyển số đồ này vào căn phòng nhỏ bên trong." Hồ Kiệt nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!