Chương 9: (Vô Đề)

Con chó còn ăn ngon hơn cả hắn!

Buổi sáng hắn còn cùng con chó cùng một đãi ngộ đâu!

Mục Duẫn Tranh liếc mắt nhìn Tống Hi, lại nhìn hai cây xương cốt vẫn còn rất nhiều thịt!

Tống Hi nói:

- Thịt là đồng hương đưa tới, đồ gia vị nặng, tương xung với thuốc của anh.

Mục Duẫn Tranh yên lặng bái cơm.

Con chó ăn thật ngon lành, cắn xương cốt răng rắc vang.

Tống Hi nghe thẩm người:

- Thuộc giống gì?

- Victor là hỗn huyết của chó núi Pyrénées cùng Trung Hoa điền viên khuyển.

Mục Duẫn Tranh nói:

- Lúc sinh ra thì bộ dạng khá lớn, bị chó mẹ ngậm ném qua nhiều lần.

- Gâu gâu!

Bị nhắc tới lịch sử đen, con chó mặc kệ.

- Phiền nhất nuôi con chó đặt tên nước ngoài, giống như lấy tên nước ngoài thì sẽ đổi thành cao quý vậy.

Tống Hi nhất thời không có hứng thú.

Mục Duẫn Tranh không hé răng, là hắn đặt tên.

Ăn xong cơm trưa, Tống Hi thu thập chén bát, con chó ngậm chậu của mình đi về hướng phòng bếp, lại chặn cửa phòng bếp nhìn thấy người rửa sạch mới chịu tránh ra.

Tống Hi nói:

- Tiểu Đa, lấy quần áo dơ của cha con ra đây.

Con chó nghiêng đầu nhìn Tống Hi một lúc lâu, tựa hồ đối với xưng hô như vậy rất không hài lòng, rối rắm thật lâu mới đem vài món quần áo bẩn ngậm xuống dưới.

- Tiểu Đa, bột giặt.

- Tiểu Đa, xà phòng.

- Tiểu Đa, chuẩn bị nước ấm, bỏ đi, để đó cho tôi.

- Tiểu Đa..

Con chó Victor bị sai sửa xoay quanh.

Tống Hi cảm thấy gia hỏa có lông này cũng không phải thật đáng ghét, rất biết làm việc.

Trên lầu, khóe miệng Mục Duẫn Tranh co quắp, cuối cùng yên lặng thiếp ngủ.

Đợi không còn việc gì làm Victor quay trở lại lầu hai, dựa vào cạnh Mục Duẫn Tranh ủy khuất rên hừ hừ. Nếu không phải chiến hữu của cẩu gia còn phải đợi người cứu mạng, nó nhất định phải cắn người nọ mấy ngụm mới hả dạ. Bác sĩ đều là người xấu!

Buổi tối Tống Hi nấu lẩu chua cay, lại nấu một nồi cháo gan heo cho người bệnh, con chó vẫn giống như giữa trưa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!