Bạch Chân cực kỳ hoảng sợ.
Tống Hi đi qua dùng hai ngón tay xách lên áo của hắn, âm hiểm cười:
- Bạch Chân, hiện tại anh là của tôi.
Có thể mặc cho tôi xoa nắn!
Bạch Chân lui thành một đoàn, nhỏ giọng hỏi:
- Bác sĩ, anh rốt cục quyết định xuống tay đối với tôi hay sao?
Hắn là tiểu bạch hoa nhu nhược, rốt cục rơi vào trong tay ác nhân bị tàn phá! Nhân sinh rất thống khổ! Ai tới cứu cứu hắn!
Bạch Chân tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Tay Tống Hi khẽ run lên. Đây là phản ứng gì? Đây là nằm ngửa mặc cho quật sao? Tống Hi nhất thời cũng nhớ tới những tin nhắn lại trên mạng luôn hồi phục nhiều nhất là một câu này.
Tống Hi đem người buông ra, đi ra sân sau cầm roi chăn dê đi vào nhà.
Bạch Chân trộm mở mắt, chứng kiến cây roi dài như vậy, sợ tới mức nhảy dựng lên.
Kháo! Quỷ súc như vậy không được a bác sĩ, sẽ tai nạn chết người!
Bạch Chân nhanh chân bỏ chạy.
Tống Hi vung roi, đem người chặn ngang cuốn lấy túm trở về:
- Chạy gì mà chạy, đi chăn dê với tôi!
Di? Chỉ là chăn dê?
Chẳng lẽ bác sĩ muốn nuôi mập tiếp tục giết?
Tống Hi cũng không thèm để ý Bạch Chân, đi qua thả Victor ra ngoài. Tổn thương trên người Victor đã kết vảy, sớm có thể đi ra hít thở không khí, hai ngày trước không đi ra là bởi vì chính nó không muốn đi ra gặp người.
- Tiểu Đa canh chừng nhà, tôi đi khe suối chăn dê, bắt gà cho cậu ăn, muốn ăn nướng hay ăn đôn?
Tống Hi vuốt đầu chó, thập phần kiên nhẫn hỏi.
- Gâu gâu!
Victor liếm liếm ngón tay Tống Hi, kêu một tiếng. Tiểu Đa đều muốn ăn! Nướng một con, đôn một con! Hay là hôm nay ăn nướng ngày mai ăn đôn cũng được!
Tống Hi mỉm cười:
- Vậy bắt nhiều một chút, hôm nay ăn đôn, đi qua nhà Bảo Điền đôn. Tiếp tục ướp gia vị hai con, ngày mai nướng ăn, bốn chân gà đều cho tiểu Đa nhà chúng ta.
- Gâu gâu gâu gâu!
Victor cực kỳ cao hứng. Tiểu Đa đã lâu không ăn gà, hôm nay muốn ăn thật ngon, ăn no ăn nhiều như vậy!
Bạch Chân tha thiết mong chờ nhìn thấy, lòng cực kỳ chua xót. Bác sĩ đối với một con chó còn tốt hơn với hắn! Đối với một con chó đều tốt hơn với hắn! Tốt hơn với hắn! Bác sĩ bất công như vậy, làm cho tiểu bạch hoa nhu nhược làm sao mà sống! Cuộc sống rất thống khổ!
Tống Hi sờ sờ Victor, níu lấy Bạch Chân đi chăn dê.
Tống Hi đi theo Lý Bảo Điền làm sao đuổi dê vài lần, hiện tại một mình làm cũng có da có thịt, thuận lợi đem bầy dê đuổi tới sơn cốc nhỏ.
Sơn cốc cách nhà Tống Hi rất gần, nơi này cũng là cửa khẩu đi vào trong núi, thường xuyên có người đi qua, cơ hồ nhìn không thấy ảnh tử của con mồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!