Binh sĩ giáp yên lặng cào tường, ngoan ngoãn đi ra sân sau nhổ rau hẹ cùng tỏi, chứng kiến trên đỉnh còn có dưa chuột, trộm hái một trái ăn xong rồi mới cầm tỏi còn có rau hẹ quay trở về.
Tống Hi bưng hai chén thuốc đi tới:
- Uống thuốc trước khi ăn cơm, mới vừa đổi phương thuốc.
Mục Duẫn Tranh một tay làm việc một tay nhận chén thuốc uống cạn.
Vẻ mặt binh sĩ giáp đau khổ, thuốc này thật sự là rất đắng, thật sùng bái đội trưởng, đầu lưỡi bị hỏng thật hạnh phúc!
Tống Hi nhìn binh sĩ giáp:
- Anh ăn dưa chuột.
Ăn vụng bị phát hiện!
Hắn đã lau miệng!
Thật không hổ là nam thần!
Binh sĩ giáp ánh mắt sáng rực nhìn Tống Hi.
Tống Hi buông chén thuốc, nói:
- Xịt thuốc ngừa sâu, hai ngày trước mới xịt qua.
Binh sĩ giáp nhìn Mục Duẫn Tranh, tê tâm liệt phế:
- Đội trưởng, tôi trúng độc, chỉ có trứng lòng đào mới có thể giải độc! Hai quả!
Thuốc trừ sâu tính cái gì, có nam thần đâu, nam thần nhà bọn họ có thể cứu người sắp chết!
Mục Duẫn Tranh chuyên tâm quấy trứng, giả bộ không nghe thấy.
Tống Hi chỉ chỉ chén thuốc:
- Uống chết, đợi tôi xứng thêm một thang thuốc khác cho anh.
Binh sĩ giáp như bị sét đánh, thuốc đắng như vậy, hai chén!
Mục Duẫn Tranh yên lặng bổ sung một câu:
- Hoặc là anh muốn rửa ruột!
Binh sĩ giáp quyết đoán khuất phục:
- Không, tôi uống thuốc!
Đội trưởng, anh nhất định không có bạn gái!
Nếm qua điểm tâm, Tống Hi bơm nước tưới rau dưa. Lý Bảo Điền đi qua một chuyến, đem bầy dê xua ra ngoài đi chăn.
Tống Hi nhìn thấy bầy dê tăng thêm hai con dê con, nháy mắt nhớ tới mùi vị tuyệt vời thịt dê xào tây bắc. Ai, tiếp tục nuôi thêm thời gian đi, còn chưa qua trăng tròn đâu, quá nhỏ. Dê mẹ lớn bụng còn có vài con, đến lúc đó cũng có nhiều thịt dê con!
Rửa sạch chuồng dê, tắm rửa một cái, nghe tiếng xe vang bên ngoài Tống Hi mặc quần áo tử tế, Mục Duẫn Tranh tới gọi cửa:
- Lại đây nghiệm thu.
Nói xong đưa qua một túi văn kiện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!