Victor dùng móng vuốt răng nanh giúp mở cửa.
Mục Duẫn Tranh mất tự nhiên hít hít mũi.
Nồi canh suông quay cuồng trên bếp lò, bên cạnh đặt thịt rau dưa cùng nguyên liệu tương đầy đủ vô cùng. Người bệnh lại có thể nhanh như vậy làm việc, tiểu Tống thầy thuốc tỏ vẻ thật vui mừng.
Hai người một con chó ngồi vây quanh bếp lò.
Đem thịt viên cùng thịt cắt lát đều bỏ vào trong nồi, không bao lâu liền chín.
Tống Hi nhìn chậu bên chân Victor, bới nửa chậu cơm, dùng muỗng tưới canh thịt dê. Lại dùng muỗng vớt một phần nguyên liệu cái lẩu, lấy ra thịt dê, còn lại mới bỏ vào trong chậu cơm.
Victor tha thiết mong chờ nhìn thịt dê kho tàu, thịt đâu thịt đâu, thịt của tiểu Đa đâu!
Tống Hi phụng phịu:
- Hôm nay cậu bất kính đối với tôi, lúc ấy có nói hôm nay cậu không có thịt dê ăn.
Victor ngây người.
Mục Duẫn Tranh kẹp một đũa thịt dê yên lặng quải một vòng, phóng vào trong bát của mình.
- Gâu gâu!
Victor kháng nghị.
Tống Hi chỉ chỉ chậu thịt:
- Tiếp tục kêu ngày mai cũng không có.
Victor dám giận mà không dám sủa, yên lặng dùng sàn nhà mài móng vuốt.
Mục Duẫn Tranh đối với địa vị gia đình của mình cùng tiểu Đa vô cùng lo lắng. Không đúng, Victor là chiến hữu thân mật của hắn, không phải đứa con!
Tống Hi còn nói:
- Đương nhiên, nếu cha cậu nguyện ý đem phần của mình tặng cho cậu tôi cũng không phản đối.
Victor nhìn về phía cha nó, khẽ lên tiếng:
- Gâu gâu gâu!
Mục Duẫn Tranh:
- !
Tiểu Tống thầy thuốc, châm ngòi quan hệ cha con sẽ bị con lừa đá! Không đúng, hắn cùng tiểu Đa là chiến hữu, không phải cha con!
Một bữa cơm đi qua, Mục trưởng quan cảm thấy được cực kỳ vất vả.
Cơm nước xong, Tống Hi giúp người bệnh lại xử lý một lần miệng vết thương, đối với tốc độ khép lại rất vừa lòng, lo lắng có cần chiếu theo đơn thuốc mà cha nuôi lưu lại xứng thuốc lưu trữ sẵn hay không.
Buổi chiều, Tống Hi lại chui vào trong phòng thuốc.
Mục Duẫn Tranh cùng Victor mắt to trừng mắt chó.
Victor:
- Gâu gâu, gâu gâu gâu!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!